Người đàn ông cao ráo, mày rậm và mắt to  mặt, chính là chú cảnh sát trẻ Tiểu Thái mà lúc nãy  hữu duyên  nắn,  còn  mặt  giúp   mặt tên chó Hứa Nhất Châu!
Chỉ là    mặc cảnh phục nên  nhất thời  nhận diện .
Cảnh sát Tiểu Thái cũng  quan tâm  đang  gì, trực tiếp trả lời: "À đúng . Chị , đừng    là  ... gì đó nữa,  là  thật. Với cả  tên là Thái Trác Hoán."
  mơ mơ màng màng, liên tục gật đầu: "Cảm ơn  nhé, chú cảnh sát trẻ Tiểu Thái."
Xem   một tràng vẫn là vô ích .
Thái Trác Hoán mặt đầy bất lực.
 lúc , xe   gọi đến.
Anh  khó khăn dìu  và bạn  lên xe.
Đang định  lời cảm ơn  nữa  chào tạm biệt,  thấy Thái Trác Hoán cũng nhanh nhẹn lên xe, trực tiếp   ghế phụ.
Không quan tâm  và cô bạn  thể  lọt tai lời nào  ,   vẫn kiên nhẫn giải thích: "Đã quá muộn , hai cô gái say rượu ở ngoài đường  an  chút nào,   kết thúc ca trực , tiện thể đưa hai  về."
 càng thêm cảm động: "Thái, Thái gì nhỉ..."
Mặc kệ vẻ mặt "bất lực" của Thái Trác Hoán,  lắc lắc cái đầu ngày càng nặng trĩu, thôi,  nhớ nổi.
"Cảnh sát Tiểu Thái, dịch vụ của các  ợ... quá chu đáo ! Hôm nào  và Tiểu Kỳ nhất định! Nhất định! Sẽ mang đến cho các  một tấm ợ... cờ thưởng!"
Cô bạn  cũng gật đầu phối hợp.
Tài xế bình tĩnh  qua gương chiếu hậu: "Nôn lên xe hai trăm."
Xe khởi động, khoang xe trở nên yên tĩnh, tâm trạng của  cũng lắng xuống.  tựa đầu  cửa sổ xe rung nhẹ, những ký ức về Hứa Nhất Châu vụn vỡ dần hiện lên rõ ràng theo từng cú xóc.
***
Khi còn  học, Hứa Nhất Châu tuy  quá nổi bật, nhưng   dịu dàng, chu đáo, đối xử chân thành với  , cộng thêm vẻ ngoài sạch sẽ, cũng  thiếu  theo đuổi.
Ban đầu, cuộc sống của chúng    bất kỳ giao điểm nào.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Sau đó,   kết thúc hoạt động tình nguyện dạy học ba tháng ở trường, hội sinh viên   một buổi phỏng vấn về việc dạy học tình nguyện. Thầy phụ trách đoàn dạy học tình nguyện đưa   nhận phỏng vấn.
 và Hứa Nhất Châu quen  từ lúc đó.
Mặc dù chỉ là một buổi phỏng vấn đơn giản, nhưng Hứa Nhất Châu tỏ   chuyên nghiệp,  bộ buổi phỏng vấn đều diễn  suôn sẻ. Anh  thỉnh thoảng sử dụng một  câu hỏi hài hước để  cho buổi phỏng vấn   nhàm chán.
Lúc đó, Hứa Nhất Châu  để  cho  một ấn tượng đầu tiên  .
Bản nháp phỏng vấn mà   sắp xếp  chi tiết và chính xác, từ ngữ cũng  trau chuốt. Những chi tiết  đó,  và Hứa Nhất Châu cùng  cân nhắc từng từ từng chữ để chốt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-hat-kara-voi-ban-toi-gap-canh-sat-bat-nguoi-yeu-toi-vi-mam-dua/chuong-3.html.]
Qua  như , hai  cũng dần dần trở nên quen thuộc,  thuận thế mà ở bên .
Hứa Nhất Châu đối xử với   , những gì  ,   đều ghi nhớ trong lòng. Anh  sẽ nhớ sở thích của , chạy  xa để mua cho  chiếc bánh kem nhỏ mà  luôn thèm, chỉ vì hôm    rằng   ăn.
Anh   bao giờ vắng mặt trong các ngày kỷ niệm của chúng , những bông hoa   tặng luôn là những bông hoa tulip màu tím nhạt mà  thích. Có , trong lúc  mua sắm cùng ,    thấy  do dự  một sợi dây chuyền, hôm   chủ động mua tặng .
 nhớ   nhẹ nhàng nắm tay , dịu dàng  : "Miểu Miểu,  sẽ mãi là chỗ dựa của em, hãy tin ."
...
 nhắm mắt , nhẹ nhàng vuốt ve sợi dây chuyền  cổ, nước mắt lăn dài  khóe mắt.
Dù  cũng là một chặng đường,    thể  đau buồn,    thể thật sự   chứ.
Người bạn trai  hảo từng chu đáo với ,  đột nhiên trở nên   xa lạ.
Hứa Nhất Châu của quá khứ đối với , rốt cuộc  mấy phần chân thành.
Bạn sẽ  bao giờ  một  đàn ông, để che giấu bản chất của ,   bỏ  bao nhiêu tâm tư, và để bạn yên tâm,   bao nhiêu lời dối trá  mặt bạn.
Và khi tất cả sự ngụy trang tan vỡ, bạn mới   của quá khứ ngây thơ và nực  đến mức nào.
Trên đường , cảnh sát Tiểu Thái xuống xe một lúc,  đầy hai phút   ,  tay  thêm một đống đồ.
"Đây là hai ly nước mật ong, và thuốc giải rượu."
Anh  đưa cho  và cô bạn  mỗi  một ly nước mật ong.
Cô bạn   một  nữa  cảm động, cô  vỗ  lưng  một cái: "Bảo bối, chúng  hãy hát tặng chú cảnh sát trẻ Tiểu Thái một bài nữa !"
 và cô   , mặc dù đầu óc choáng váng đến   rõ, nhưng điều đó    ảnh hưởng đến sự ăn ý giữa chúng .
"3, 2, 1, cảm ơn vì  lắng   ~ Vì   ~  cho bốn mùa ấm áp..."
Thái Trác Hoán im lặng dựng cổ áo khoác đen lên, vùi nửa khuôn mặt  trong áo, cố gắng giảm mức độ hiện diện xuống tối thiểu.
Đáng đời, ai bảo thích lo chuyện bao đồng.
Về đến nhà, Thái Trác Hoán lưu một  điện thoại cho : "Có chuyện gì thì gọi cho , hôm nay nghỉ ngơi sớm ."
Nói xong,    lưng .
 và cô bạn   hẹn  hôm  sẽ cùng dọn dẹp đồ đạc, vì  cô  ở  nhà . Cả hai đều lười biếng   tắm rửa, cứ thế lăn  ngủ.
Ngày hôm ,   tiếng chuông điện thoại  cho tỉnh giấc.
Mơ mơ màng màng nhấc máy,   thấy giọng  lo lắng của đối phương:
Bản dịch  đăng  kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.