Ăn xong, Kiều Kiều dọn dẹp đồ đạc cả hai cùng ngoài, hướng đến cổng thành. Hiện tại, một nhóm lớn các tu sĩ nhanh chóng tập trung ở đó để đối phó với lũ quái thú, nhưng họ vẫn qua xem tình hình.
Số lượng quái thú đang dần tăng lên, nhưng lực lượng chống trả cũng ngày một đông đảo. Điều may mắn là lũ quái quá lợi hại, chúng chỉ chiếm ưu thế nhờ lượng. Nhìn bầy quái thú ngày một nhiều, Kiều Kiều : “Tại cứ mỗi năm mươi năm xuất hiện nhiều quái thú như ? cứ thấy gì đó kỳ lạ. sâu bên trong hang ổ của chúng xem , ?”
“Được.” Chân nhân Vô Tình đáp gọn.
Kiều Kiều chỉ thuận miệng hỏi một câu, ngờ sẽ đồng ý. Nàng khỏi sững , nở một nụ rạng rỡ, tựa đóa hoa kiều diễm trong nắng mai. “Đi thôi!” Dứt lời, nàng liền lướt về phía .
Chân nhân Vô Tình lập tức đuổi theo. Nào ngờ khi hai khỏi, Tử Dương đạo cô trông thấy liền lén lút bám theo .
Kiều Kiều bay thẳng về phía , liên tục dùng thần thức dò xét xung quanh. Dần dần, nàng nhận cấp bậc của lũ quái vật dường như ngày một cao hơn. Nàng liếc chân nhân Vô Tình, hỏi: “Chàng thấy thế nào?”
“Chắc chắn chúng tổ chức.” Chân nhân Vô Tình khẳng định.
Kiều Kiều gật đầu tán thành: “Ta cũng nghĩ . Xem xuất hiện một con thú trí tuệ vượt trội, chỉ là ma thú linh thú thôi.”
“Đến xem là ngay.” Chân nhân Vô Tình lao về phía , Kiều Kiều cũng vội vàng theo sát.
Khi sắp đến nơi, đúng khoảnh khắc , nàng phát hiện họ một bức tường vô hình chặn . Cả hai thử bay một vòng lớn nhưng vẫn thể vượt qua. Điều kỳ lạ là, dù thể bay qua, họ thể bộ xuyên qua . Chỉ điều, mặt đất chi chít quái vật, bộ qua đó khác gì tự lao chỗ c.h.ế.t, nguy hiểm trùng trùng.
Mỗi một bước chân, Kiều Kiều đều vô cùng cẩn trọng. Chân nhân Vô Tình dõi theo dáng vẻ nghiêm túc của nàng, trong lòng bất giác dâng lên một cảm giác thôi thúc, khiến thể chú ý đến nàng nhiều hơn một chút.
Sau khi hạ gục một con quái vật cấp cao, Kiều Kiều khỏi nhíu mày: “Xem nơi gì đó kỳ quái.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Kỳ quái thế nào?” Chân nhân Vô Tình hỏi.
Kiều Kiều phân tích: “Chàng xem, những con quái vật chúng gặp đó đều khống chế, nhưng đó là vì cấp bậc của chúng còn thấp. Còn ở đây, ngay cả những con quái vật cấp cao linh trí cũng vẫn điều khiển, đúng hơn là một kẻ nào đó chỉ huy. Điều chỉ thể chứng tỏ một việc: kẻ tất cả là một con Thú Vương. Ta chỉ hiểu, nếu là Thú Vương, tại nó an phận cai quản tộc của , mà xua thú tấn công con ? Trừ phi...” Trong đầu nàng chợt lóe lên một tia sáng.
“Trừ phi cái gì?”
“Ta vẫn nghĩ thông suốt. Cứ trong xem .”
lúc , một tiếng hét thất thanh vang lên: “A!”
Kiều Kiều và chân nhân Vô Tình : “Có khác ở đây ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-1004.html.]
Cả hai lập tức lao về phía phát tiếng động. Đến nơi, họ ngỡ ngàng khi nhận đang gặp nguy hiểm chính là Tử Dương đạo cô. Dù hiểu vì nàng ở đây, Kiều Kiều vẫn ngần ngại tay tương trợ.
Nào ngờ Tử Dương đạo cô thoát hiểm vội chạy đến bên chân nhân Vô Tình, giọng nức nở: “Sư , lũ quái vật đáng sợ quá!”
Kiều Kiều khẽ chau mày. Nàng nhận thấy tu vi của vị đạo cô cao nhất cũng chỉ ở mức Kim Đan sơ kỳ, một cảnh giới nên mặt ở nơi nguy hiểm thế . Vì , nàng sang với chân nhân Vô Tình: “Hay là đưa cô về , một trong xem xét là .”
“Ta cùng nàng.” Chân nhân Vô Tình lắc đầu, ánh mắt kiên định Kiều Kiều. Rồi sang Tử Dương đạo cô, giọng chút ấm: “Một là tự về, hai là ở đây chờ c.h.ế.t. Đừng theo .”
“Con về! Con cùng sư !” Tử Dương đạo cô bướng bỉnh đáp.
“Tự trở về .” Chân nhân Vô Tình lạnh lùng lặp .
Những lời phũ phàng của khiến ngay cả Kiều Kiều cũng toát mồ hôi lạnh, liệu Tử Dương đạo cô chịu nổi cú sốc .
Quả nhiên, Tử Dương đạo cô thể chấp nhận sự thật. Nàng cho rằng tất cả liên quan đến chân nhân Vô Tình, mà đều do Kiều Kiều gây . “Là tại cô cả! Cô c.h.ế.t !” Tử Dương đạo cô gầm lên, nhân lúc Kiều Kiều để ý, ả dùng hết sức đẩy mạnh nàng một cái."
"Kiều Kiều lơ đãng một chút, liền Tử Dương đạo cô đẩy lùi về mấy bước. Ai ngờ, ngay chỗ đó một cái hố sâu, cả cô cứ thế hẫng chân rơi thẳng xuống.
“Cẩn thận!”
Vô Tình đạo nhân dứt khoát gạt Tử Dương đạo cô sang một bên, lao về phía , cùng rơi xuống chiếc hố sâu với Kiều Kiều.
Nói là hố nhưng thực chất là một cái hang động. Trong lúc rơi xuống, Vô Tình đạo nhân nhanh chóng đuổi kịp Kiều Kiều, một tay kéo lấy cô ôm gọn lòng. Cả hai cứ thế chầm chậm hạ xuống.
Kiều Kiều vẫn còn hồn, trong khi đó, Vô Tình đạo nhân vẻ thất thần. Lần đầu tiên, cõi lòng tĩnh lặng như mặt hồ của dường như gợn lên vài con sóng nhỏ, đặc biệt là khi hương thơm thiếu nữ ngọt ngào từ Kiều Kiều thoang thoảng bay tới, khiến nảy sinh một cảm giác khó tả. Vô Tình đạo nhân vô thức siết chặt vòng tay hơn một chút.
Hai rơi xuống chừng mười phút thì chân mới chạm đất.
Vừa đặt xuống, Kiều Kiều nhẹ nhàng giẫm chân thử, chỉ cảm thấy mặt đất chân mềm oặt. Cô tò mò kỹ , hét lên một tiếng thất thanh, vội vàng nhào trở lòng Vô Tình chân nhân.
Vô Tình chân nhân cũng rõ, hóa chân họ là giun đất.
Nói cũng lạ, Kiều Kiều sợ rắn, sợ chuột, chẳng sợ bất cứ thứ gì, nhưng sợ độc nhất món giun. Thấy chân chi chít giun là giun, cô sợ đến mức quên cả sức mạnh của bản , chỉ ôm chặt lấy Vô Tình đạo nhân.
Vô Tình đạo nhân bèn dứt khoát bế thốc cô lên theo kiểu công chúa, cất bước về phía .