Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo tiếng gọi của Môn chủ, một thiếu niên bước . Anh trông chừng hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, nhưng toát một khí chất thoát tục, hề tương xứng với lứa tuổi của .
“Đây là Mộc Cát, tử ký danh của , công phu khá. Lần cô tìm Thánh Tử, cứ để nó theo vệ sĩ cho cô.” Môn chủ Ẩn Môn giới thiệu.
“Vâng, thưa sư phụ.” Mộc Cát kính cẩn tuân lệnh, ánh mắt tràn đầy vẻ tôn kính.
Lâm Tô Anh , nhiệm vụ thể từ chối .
Cô đành bất đắc dĩ nhận lấy chiếc hộp gỗ, bên trong là một chuỗi vòng tay bằng ngọc lấp lánh như pha lê. Cô lườm vị Môn chủ già ranh mãnh như hồ ly một cái, quấn chiếc vòng mấy vòng quanh cổ tay . “ dám đảm bảo, nhưng sẽ cố gắng hết sức.”
Lâm Tô Anh thừa hiểu sự mặt của Mộc Cát thực chất là để giám sát , nhưng cô cũng chẳng bận tâm, chỉ gật đầu: “Được.”
“Mộc Cát, con đưa cô nghỉ ngơi . Sáng mai, hai đứa đến thôn Cách Lâm.” Môn chủ Ẩn Môn lệnh.
Mộc Cát lập tức xoay : “Thưa cô, mời theo .”
“Bạn bè của còn ở bên ngoài,” Lâm Tô Anh , “Hay là cùng luôn .” Cô thể bỏ mặc .
“Vậy để đưa cô đến khách sạn trực thuộc Ẩn Môn của chúng .” Mộc Cát cũng là kẻ ngốc tùy cơ ứng biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-112.html.]
Đối với của Ẩn Môn, chỉ những ai duyên phận mới ở đây, ai cũng thể tùy tiện . Vì , cách xử lý là hợp lý nhất."
“Được.” Lâm Tô Anh gật đầu.
Mộc Cát dẫn Lâm Tô Anh rời khỏi cung Blair. Vừa bước ngoài, cô thầm thấy may mắn vì cùng. Cung Blair quả thật quá rộng lớn, đầu đến dễ lạc. Có Mộc Cát dẫn đường, cô chẳng cần lo lắng chút nào.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Tiểu Anh, ban nãy một thế? Bọn tớ gọi mãi mà .” Đỗ Tuyết thấy Lâm Tô Anh liền vội vàng chạy tới.
Lâm Tô Anh lấy điện thoại xem, quả nhiên hơn hai mươi cuộc gọi nhỡ, tất cả đều của Đỗ Tuyết. Cô : “Vừa tớ trong, tình cờ gặp Lạt Ma nên chuyển điện thoại sang chế độ rung.”
“Lạt Ma ư?” Mắt Đỗ Tuyết sáng rực lên. “Cậu gặp Lạt Ma thật á?”
“Ừ, gặp .” Lâm Tô Anh trả lời.
“Ngài trông thế nào? Có ánh mắt tràn đầy minh triết, râu tóc bạc phơ, thêm ba đầu sáu tay ?” Mấy vế đầu của Đỗ Tuyết còn vẻ hợp lý, nhưng vế thì khiến Lâm Tô Anh dở dở . “Cậu linh tinh gì thế! Lạt Ma của thế kỷ 21 cũng chỉ trạc ba mươi thôi. Mà mắt ngài đúng là sâu sắc và trí tuệ thật. Còn về râu tóc thì chắc tớ cần giải thích nhỉ? Phải Lạt Ma Na Tra, lấy ba đầu sáu tay? Cậu xem Phong Thần Bảng nhiều quá đấy.”
Nghe , Đỗ Tuyết há hốc miệng: “Hóa là một vị Lạt Ma trẻ tuổi .”
Lâm Tô Anh chỉ đành thầm lắc đầu. “Thôi, chúng về khách sạn .” Rồi cô sang Mộc Cát: “Chúng sẽ ở khách sạn nào ?”