Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thưa quý vị, bộ lễ phục là của Nữ hoàng Đảo quốc Mặt trời lặn thời cổ đại mặc trong lễ đăng cơ. Giá trị của nó thế nào, chắc cần giới thiệu nhiều nữa. Giá khởi điểm mười vạn, mỗi trả giá thấp hơn một vạn.” Nghiêm Nhan lên tiếng.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hàn Quân Diệp khẽ nhíu mày khi thấy bộ váy, liếc Lãnh Kiêu, “Sao đem đây đấu giá?”
“ cũng mua thẳng lắm chứ, nhưng khổ nỗi bên bán chỉ chấp nhận đấu giá, chịu bán riêng cho , nên đành chịu thôi.” Lãnh Kiêu hiểu ý của Hàn Quân Diệp.
Đây là lễ phục của Nữ hoàng, cũng xem là một biểu tượng tinh thần của Đảo quốc. Có nó, họ thể dùng để đàm phán với bên một phen. Tiếc là ủy thác đấu giá trong nước, nên họ chẳng đời nào chịu nhượng bộ.
Anh chỉ trầm ngâm một lát truyền âm cho Lâm Tô Anh: “Mua bằng bộ váy , lát nữa gửi tiền cho cô.”
Lâm Tô Anh thì khẽ nhướng mày, “Gấp đôi nhé.”
“Được thôi.” Hàn Quân Diệp bật , “Tiền của chẳng là của cô ?”
Giá của bộ lễ phục bắt đầu đẩy lên.
“Bốn mươi vạn!” Một gã đàn ông hét giá, giọng vẻ sốt ruột.
Lâm Tô Anh lướt mắt qua giá. Gã tiếng Hoa lơ lớ, rõ ràng bản xứ, kỹ thì lẽ là Đảo quốc. Xem bộ váy còn kéo theo ít chuyện ho đây. Khóe miệng cô khẽ nhếch lên thành một nụ đầy ẩn ý, “Năm mươi vạn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-155.html.]
“Sáu mươi vạn!”
Lâm Tô Anh vội vàng giơ bảng, “Một trăm vạn.” Cô còn quên truyền âm cho Hàn Quân Diệp, “Đối thủ vẻ nhiều tiền thật đấy.”
“Bà xã của vẫn đủ ác , hét thẳng một chục triệu mới đúng.” Hàn Quân Diệp đáp , vẻ còn ngông hơn cả cô.
“Chỉ là nhận lời của thôi mà.” Lâm Tô Anh trả lời.
“Một trăm mười vạn!” Đối phương hô giá.
“Hai trăm vạn.” Dù cũng tiền của , Lâm Tô Anh chẳng mà trả từng vạn một.
“Hai trăm mốt vạn!”
“Ba trăm vạn.” Lâm Tô Anh nhảy giá càng lúc càng nhanh.
“Vợ coi tiền là tiền ?” Lãnh Kiêu thấy cảnh liền sang trêu chọc Hàn Quân Diệp.
“Bà xã của mà, thể qua cầu rút ván .” Giọng điệu của Hàn Quân Diệp thiếu chút nữa Lâm Tô Anh bật thành tiếng.
Bên , gã đàn ông trừng mắt Lâm Tô Anh, “Tiền của đất nước chúng nó là cướp về đấy.”