Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rất nhanh, tảng đá của Mộc Cát cắt . Nhìn gương mặt vốn cảm xúc của bỗng ánh lên một tia vui sướng, thể thấy Mộc Cát cũng tận hưởng quá trình .
“Tiểu Anh.” Mộc Cát tới.
Mộc Cát trầm ngâm một lát: “Cũng thể như . Người nhà Phật chúng thuận theo tự nhiên, đổ thạch thực chất là để rèn luyện tâm cảnh, là cảm nhận sự đổi của tâm cảnh từ thành .”
Nghe , khóe môi Lâm Tô Anh khẽ nhếch lên một nụ đầy ẩn ý: “Vậy tâm cảnh của tiến bộ hơn nữa ?”
“Đương nhiên là , nhưng đó chuyện là .” Mộc Cát nghi hoặc liếc Lâm Tô Anh. “Cô định gài bẫy đấy chứ?” Phải rằng, đoán trúng phóc.
“Trông giống như ?” Lâm Tô Anh tỏ vẻ oan ức Mộc Cát."
“Vậy thì thẳng nhé.” Vừa nghĩ thông suốt, vẻ mặt chất phác của Mộc Cát liền biến mất. Có lẽ, đây mới chính là con thật của .
Lâm Tô Anh : “Mộc Cát, trách nhiệm của là bảo vệ , nhưng bảo vệ nghĩa là chỉ chăm chăm lo cho sự an của . Anh hiểu rằng, bảo vệ nhiều cách.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-174.html.]
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Ví dụ như?” Mộc Cát buột miệng hỏi.
Lâm Tô Anh nghiêm túc đáp lời: “Ví dụ như, thể giúp vun đắp sự nghiệp, đó cũng là một cách bảo vệ . Đội vệ sĩ của chúng 24 , chỉ để bảo vệ một thì thật lãng phí tài năng. Vì , nghĩ , chi bằng chỉ giữ vài bên cạnh, còn những khác sẽ dựa năng lực của để giúp phát triển sự nghiệp. Đương nhiên, nếu tất cả cùng giúp lo liệu công việc thì sẽ vui lắm. Anh cũng đấy, khả năng giám định bảo vật và cả đổ thạch. đang mở một tiệm giám định đồ cổ hoặc một cửa hàng trang sức, giao cho quyền phụ trách. Anh thấy ?”
Mộc Cát lặng lẽ Lâm Tô Anh một lúc lâu mới hỏi: “Cô chắc chứ?” Thật cũng chút động lòng với đề nghị , nhưng suy cho cùng, trọng trách của vẫn là đảm bảo an cho cô, vì khỏi chút do dự.
Khóe môi Lâm Tô Anh khẽ nhếch lên một nụ thờ ơ: “Nói mấy lời cay nghiệt đó thì ích gì, mau giải đá ? Giải xong còn chợ mua ít đồ về nấu cơm. Lâu lắm nấu cho bố và Tiểu Viêm ăn, khó lắm mới thời gian rảnh, nấu một bữa thật thịnh soạn mới .” Dường như trong lòng cô, việc nấu ăn cho quan trọng hơn ván cược mắt nhiều.
Nghe , Lâm Tô Anh chỉ nhàn nhạt cất lời: “Cứ cho là thua , bộ sản nghiệp nhà họ Giang sẽ thuộc về ông , bảy tảng đá còn của cũng là của ông nốt. nếu trong đó ngọc phỉ thúy nào, chẳng ông sẽ lỗ to ?”
Lâm Tô Anh đương nhiên sự do dự của Mộc Cát, cô chỉ cần suy nghĩ một chút là hiểu, bèn tiếp: “ vô cùng chắc chắn. Tuy thường xuyên đổ thạch, nhưng một khi chọn thì chắc chắn sẽ ngọc. là tử của Lạt Ma, nên năng lực đó. So thì việc mở tiệm giám định đồ cổ sẽ định hơn nhiều, hơn nữa cũng chiêm ngưỡng thêm nhiều cổ vật. Đương nhiên, cuối cùng nên thành lập cái gì là do quyết định. Anh cần trả lời ngay, thể cho thời gian để suy nghĩ.”
Giang Mạt Vệ xen : “Lãnh thiếu ngài yên tâm, cô sẽ giải nhiều đá . Mấy viên đá còn chắc cô chỉ định mua về thôi, dù gì nhà họ Giang của họ cũng cửa hàng đá quý mà.”