Thấy ánh mắt Độc Lang sáng rực lên, Lâm Tô Anh tiếp: “, việc cải tạo thể chất vô cùng đau đớn. Nếu nỗi đau của việc đập gãy xương là một, thì việc rút xương và tái tạo sẽ đau đớn gấp trăm , tựa như lóc da xẻo xương . Anh cứ suy nghĩ kỹ, cho chọn phương án nào. Tuy nhiên, thể cam đoan với , cả hai phương án đều sẽ để bất kỳ di chứng nào.”
“ chọn phương án thứ hai.” Độc Lang chỉ trầm ngâm giây lát đưa quyết định. “ phương án đầu tiên sẽ bớt đau đớn hơn, nhưng là một dị năng giả. Dị năng giả thể chỉ chọn lấy an nhàn. Năng lực quyết định vận mệnh, cũng như , nếu sức mạnh của vượt qua kẻ địch, thương nặng đến thế. Vì , chọn phương án thứ hai.”
Hàn Quân Diệp Độc Lang xong, bèn bước tới vỗ vai , sang với Lâm Tô Anh: “Tô Tô, chuyện trông cậy em cả.”
Anh tin tưởng Lâm Tô Anh, vì cũng hỏi thêm cô định gì tiếp theo.
Lâm Tô Anh gật đầu, tiện tay lấy mấy lọ t.h.u.ố.c đưa cho Hàn Quân Diệp. “Lọ thứ nhất là Nhân Nguyên Đan, ngày mai cho dùng, bên trong ba viên, uống hết trong một . Lọ thứ hai là Thiên Nguyên Đan, cũng ba viên, mỗi ngày uống một viên rưỡi, đủ cho hai ngày. Uống hết Nhân Nguyên Đan thì hôm bắt đầu dùng loại . Lọ thứ ba là Thịnh Thế Đan, cũng ba viên, uống khi dùng hết Thiên Nguyên Đan. Tổng cộng là liều lượng cho sáu ngày, sáu ngày sẽ để xác định thời gian trị liệu chính thức. À, trong lúc , các tìm một nơi tuyệt đối an và yên tĩnh, bởi vì cuộc phẫu thuật hề đơn giản. Chỉ cần một sai sót nhỏ, sẽ c.h.ế.t, mà cũng nguy hiểm đến tính mạng.”
Suy cho cùng, việc cải tạo thể chất là hành động trái với ý trời, tuyệt đối thể phiền.
Hàn Quân Diệp gật đầu: “Yên tâm, việc cứ để lo.”
“Được, sáu ngày đến đón .” Lâm Tô Anh sang Bác Lâm: “Bác ơi, chúng về ạ.”
“Để tiễn hai .” Hàn Quân Diệp lập tức bước tới.
Ra đến cửa, Bác Lâm thấy dáng vẻ của Hàn Quân Diệp dường như chuyện riêng với Lâm Tô Anh, bèn mỉm : “À, bác sực nhớ còn chút việc, Quân Diệp, cháu đưa Tiểu Anh xuống giúp bác nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-248.html.]
Hàn Quân Diệp gật đầu, kéo tay Lâm Tô Anh thẳng. Lâm Tô Anh đành bất đắc dĩ để kéo thang máy: “Anh gì ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Vợ ơi, nhớ em.” Vừa trong, Hàn Quân Diệp dồn Lâm Tô Anh một góc, ôm chặt cô lòng, gục đầu lên vai cô nũng nịu.
Lâm Tô Anh chỉ lắc đầu ngao ngán: “Chúng mới xa mấy ngày thôi mà?”
“Một ngày gặp tựa ba thu, vợ , em nỗi khổ tương tư của đàn ông nó giày vò thế nào .” Hàn Quân Diệp giở thói lưu manh.
Lâm Tô Anh đ.ấ.m nhẹ n.g.ự.c : “Nói bậy bạ gì đó, mà cũng tương tư á? Sao chẳng gì cả.”
“Sao ? Em xem, trong mắt , trong tim , tất cả đều là hình bóng của em đấy.” Hàn Quân Diệp lời ngon tiếng ngọt mà chẳng hề thấy ngượng miệng.
Nghe mấy lời sến súa đó, Lâm Tô Anh khỏi rùng : “Thôi thôi đừng nữa, xem , nổi hết cả da gà đây !” Cô cố tình run lên một cái xoa xoa cánh tay .
Lâm Tô Anh nhận rằng, bản cô dường như dần quen với việc gọi là “vợ”.