Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hàn Quân Diệp , kéo tay Lâm Tô Anh bước khỏi thang máy, về phía bãi đỗ xe.
“Tiểu Anh, khi nào em mới chịu gả cho đây?”
Lâm Tô Anh liếc xéo Hàn Quân Diệp: “Anh mơ quá nhỉ! Em cho , đến ba mươi tuổi em kết hôn .”
“Thật ? Em đấy nhé, hối hận .” Hàn Quân Diệp mỉm đầy ẩn ý.
“Em bây giờ là Kim Đan kỳ .” Lâm Tô Anh đắc ý khoe.
Hàn Quân Diệp lớn, vươn tay vận công: “Anh đến đỉnh phong Tích Cốc kỳ, sắp đuổi kịp em .”
“Cái gì?” Lâm Tô Anh cảm thấy choáng váng. Cái quái gì thế ? Dù gì cũng là Thiên Linh Thể cơ mà, tên yêu nghiệt cũng quá mức yêu nghiệt !
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Sao thể tu luyện nhanh như ?” Lâm Tô Anh vẫn tin, vội dùng Thiên Mục kỹ một lúc lâu, quả nhiên là đỉnh phong Tích Cốc kỳ.
“Cô bé ngốc, là Lôi Linh Thể bẩm sinh, việc tu luyện của thể tách rời sấm sét. Trong truyền thừa của , một gian Lôi Trì riêng, chỉ cần mỗi ngày đó chịu sét đ.á.n.h là thể tu luyện , khác hẳn với cách của là cần đến linh khí.” Hàn Quân Diệp giải thích. Công pháp tu luyện của , vì mang thuộc tính sấm sét nên vô cùng bá đạo, khác biệt với các công pháp khác."
"Đương nhiên, công pháp của Lâm Tô Anh hề tệ, thậm chí thuộc hàng thượng thừa. Chỉ là nó thiên về sự mềm mại, uyển chuyển, trái ngược với con đường tu luyện của Hàn Quân Diệp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-250.html.]
Lâm Tô Anh Hàn Quân Diệp chằm chằm một lúc lâu mới hừ lạnh: “Anh cứ chờ đấy, tuyệt đối sẽ để vượt qua .”
“Hay là chúng cá cược ?” Hàn Quân Diệp tủm tỉm cô.
“Cược cái gì?” Lâm Tô Anh hỏi.
Hàn Quân Diệp thong thả đáp: “Thật cũng đơn giản thôi. Nếu đuổi kịp tu vi của em, thì dù đến hai mươi tuổi, em cũng gả cho .”
“Vậy nếu thua thì ?” Lâm Tô Anh vặn .
“Thì phạt cưới em thôi.” Hàn Quân Diệp đáp với vẻ mặt thản nhiên như .
Lâm Tô Anh thì tức đến bật : “Kiểu gì thì cũng chiếm hời còn gì!”
Hàn Quân Diệp bỗng tỏ nghiêm túc: “Vợ , em thông cảm cho tâm trạng của một đàn ông sắp ba mươi tuổi đang cần vợ gấp chứ. Chẳng vẫn “Giàu nghèo, cưới vợ là Tết” ? Anh đây tiền thiếu, chỉ thiếu mỗi vợ thôi. Khó khăn lắm mới tìm em, buông tay .”
Mấy lời thì vẻ sến sẩm, nhưng Lâm Tô Anh phảng phất thấy bóng dáng của ngày ở hộp đêm Kinh Hoành, bá đạo tuyên bố chủ quyền.
Lâm Tô Anh lặng lẽ suy tư. Con đường tu luyện vốn vô tận, cô rõ dù đến ba mươi tuổi thì đối với một tu luyện, thời gian đó cũng chẳng thấm . dáng vẻ của , cô bất chợt nảy một ý nghĩ, rằng kết hôn với đàn ông lẽ cũng một lựa chọn tồi.