Đáy mắt Hàn Quân Diệp lóe lên niềm vui. Chỉ cần ông cụ ngăn cản, thêm nhiều thời gian . Thật , điều sợ nhất chính là sự phản đối của ông. Ông cụ là một nhân vật lão làng từ thế hệ , thuộc hàng báu vật quốc gia, lỡ như cho tức điên lên, thứ nhất khó ăn với nhà nước, thứ hai cũng chẳng với Lâm Tô Anh nữa. Anh tính sẵn, nếu ông cụ còn cứng rắn, sẽ về mời cả ông nội mặt. May mà cuối cùng ông cũng chịu nhượng bộ.
Anh thầm thở phào nhẹ nhõm nhưng nét mặt vẫn bình thản, chỉ mỉm gật đầu: “Ông nội yên tâm, cháu sẽ bắt nạt Tiểu Anh .”
Lâm Tô Anh trong bếp vẫn luôn để ý động tĩnh bên ngoài, thấy họ trò chuyện cũng gần xong, cô bèn rót nước mang . Cô đưa cho Hàn Quân Diệp một ly, đưa cho ông cụ một ly: “Ông nội ơi, cháu gái của ông ai bắt nạt là bắt nạt .”
Nghe câu , ông cụ ha hả đầy mãn nguyện. là quan tâm quá hóa loạn, ông quên mất cháu gái là tu chân mà.
“Được, , thì ông yên tâm .” Ông cụ vui vẻ nhấp một ngụm nước.
Lâm Tô Anh cũng uống một ngụm, cảm thấy lòng nhẹ nhõm lạ thường.
“À , Nghiêm Nhan đến tìm con. Tụi con bàn xong cả , con mở một nhà đấu giá.” Lâm Tô Anh với vẻ nghiêm túc.
Hàn Quân Diệp gật đầu: “Người của đến thì em cứ dùng cho . Mà em định mở nhà đấu giá, nghĩ tên ?”
“Hỗn Độn.” Không hiểu Lâm Tô Anh nghĩ ngay đến cái tên và buột miệng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-283.html.]
“Cảm ơn.” Bất chợt, một giọng vang lên từ trong Hỗn Độn.
Lâm Tô Anh trêu chọc một câu: “Cảm ơn cái gì chứ, gì thì , ngươi cũng coi là nửa thầy của , dù đến giờ vẫn thấy rõ mặt mũi ngươi .”
Lâm Tô Anh khẽ nhướng mày, Hỗn Độn đúng là bao giờ để cô thảnh thơi. Quả nhiên, nó thêm: “Tuy cảm ơn cô, nhưng cô vẫn nỗ lực hơn nữa.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Cái tên đậm chất huyền huyễn đấy.” Hàn Quân Diệp mỉm .
“Không em,” Lâm Tô Anh , “Em chính là thích cái tên .”
Một ngày , Lâm Tô Anh quyết định thăm Độc Lang. Đương nhiên, Hàn Quân Diệp hai lời, lập tức đến tài xế miễn phí cho cô. Vì đưa đón nên ông cụ cũng gọi xe. May mà ba của Lâm Tô Anh vẫn về, nếu chắc chắn ông sẽ đời nào để Hàn Quân Diệp chở con gái rượu của .
“Xem ông nội chấp nhận ,” lái xe, Hàn Quân Diệp với Lâm Tô Anh.
“Anh nghĩ thật,” Lâm Tô Anh khẽ .
“Hay chứ ,” Hàn Quân Diệp vẻ nghiêm túc. “Em , hôm qua lúc đối mặt với ông, chuẩn sẵn tâm lý cho một cuộc chiến trường kỳ đấy.”
Lâm Tô Anh thì bật khúc khích: “Còn chiến trường kỳ nữa chứ, đến cả binh pháp cũng lôi dùng .”