Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tô Anh thấy , tiện tay cầm một quả quýt, bóc vỏ đưa cho Hàn Quân Diệp: “Ăn quýt , đừng mấy chuyện vớ vẩn đó nữa.”
“Ừm.” Hàn Quân Diệp liếc Lâm Tô Anh, nhận lấy múi quýt ăn.
Thấy thế, Hàn Quân Diệp hài lòng gật đầu: “Tây Minh, đây là cơ hội cuối cùng cho . Cậu nên , dễ chuyện. Theo tính cách đây của , chắc chắn sẽ rút vốn.”
“ , bằng lái xe của em.” Lâm Tô Anh Hàn Quân Diệp. “Chắc hai hôm nữa là xe , đưa bằng lái cho em .”
“Làm cái bằng lái thì dễ thôi, nhưng lát nữa xem thử tay lái của em thế nào . Nếu em lái xe, tuyệt đối sẽ đưa bằng cho em.” Hàn Quân Diệp kiên quyết về điểm .
Lâm Tô Triết lúc cũng về phía Hàn Quân Diệp: “ , còn thấy em lái xe bao giờ. Lát nữa lái thử xem, nếu thì cần đến Quân Diệp, một cái bằng lái ba đây cũng lo cho em .”
Lâm Tô Anh liếc xéo Lâm Tô Triết, đây chẳng là thừa ? Với phận của nhà họ Lâm, một cái bằng lái xe thì khó gì chứ, chẳng qua là cô đ.á.n.h lạc hướng sự chú ý của Hàn Quân Diệp mà thôi."
"Được , lát nữa cứ chống mắt lên mà xem em lái xe đây! Chỉ là lái xe thôi mà, gì khó , em chắc chắn . – Lâm Tô Anh vỗ n.g.ự.c tuyên bố đầy tự tin.
“Thế em côn là gì ?” – Hàn Quân Diệp đột ngột hỏi.
“Không .” – Lâm Tô Anh trả lời thẳng thừng.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-303.html.]
“Thế còn cần thì ?” – Lâm Tô Triết cũng tò mò hùa theo.
“Cần là cái gì?” – Lâm Tô Anh ngơ ngác hỏi . – “Chẳng lẽ bằng lái xe cũng chia hạng cao cấp với hạng phổ thông ?” Trong ký ức của cô gì chuyện , mạng cũng ai nhắc tới.
“Được , em phanh xe thế nào ?” – Nét mặt Hàn Quân Diệp trông kỳ quặc lắm .
“Cái thì em ! Chẳng là đạp cái bàn đạp ở chân thôi ? Một chân ga, một chân phanh, cộng thêm cái vô lăng nữa là xong, đơn giản cực!” – Lời giải thích của Lâm Tô Anh khiến cho sắc mặt của ba đàn ông mặt ở đó trở nên quái dị cực điểm.
“Khụ khụ...” – Lâm Tô Triết hắng giọng một tiếng. – “Tiểu Anh , lát nữa để Quân Diệp dạy em lái xe cho cẩn thận . Lần em đòi lái xe, cứ tưởng em cơ, ai dè...” Nói đến đây, chỉ thở dài lắc đầu.
Lâm Tô Anh thấy liền bất mãn: “Ý là ? Em lái chỗ nào chứ?”
Hàn Quân Diệp dậy, kéo tay Lâm Tô Anh: “Đi thôi, đưa em tập xe. Nếu em lái , sẽ lo bằng lái cho em. Còn thì miễn bàn, tạo thêm một “sát thủ xa lộ” , mà còn là loại chuyên “xử” nhà nữa.”
“Muốn thì cứ .” – Lâm Tô Anh đương nhiên vẻ mặt nín của .
Trước khi cửa, Hàn Quân Diệp còn quên dặn dò một câu: “Đừng quên, ngày mai sẽ cho luật sư tìm em.”