Hàn Quân Diệp dẫn Lâm Tô Anh trong.
Biệt thự trang trí theo phong cách cổ điển, đặc biệt là giá sách lớn chiếm gần trọn một bức tường, bên bày đầy những cuốn sách cũ. Người bình thường nếu bước đây, hẳn sẽ nghĩ chủ nhân của nó là một học giả uyên bác.
Anh thẳng tới giá sách, phía bên trái đặt một bức tượng Tỳ Hưu. Hàn Quân Diệp khẽ xoay nhẹ bức tượng, giá sách lập tức tách đôi, để lộ một cầu thang dẫn xuống .
Anh bước xuống , Lâm Tô Anh theo ngay . Xuống hơn mười bậc thang, một cánh cửa kim loại hiện . Hàn Quân Diệp bước tới, một giọng điện tử vang lên: “Xác nhận phận thành công. Chào mừng Thánh Ưng trở về.” Cánh cửa liền từ từ mở .
Lâm Tô Anh khỏi thoáng kinh ngạc. Hệ thống xác thực tinh vi thế cho thấy nền khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ cũng hề lạc hậu chút nào.
Hàn Quân Diệp dẫn cô sâu bên trong, đến cuối hành lang, nhấn một nút ẩn tường. Tiếng “két” vang lên, theo là tiếng xích sắt loảng xoảng, một cánh cửa sắt khác từ từ hiện . Hàn Quân Diệp mở cửa bước , bên trong là Trần Tiểu Kỳ đang một chiếc ghế.
Tóc tai Trần Tiểu Kỳ rối bù, trông vô cùng mệt mỏi. Dường như thấy tiếng động, cô chậm rãi ngẩng đầu, lướt Hàn Quân Diệp dừng ở Lâm Tô Anh đang bên cạnh. Trần Tiểu Kỳ khẽ nhếch môi tự giễu: “Lâm Tô Anh, ngờ đến tiễn một đoạn đường cuối là cô.”
Lâm Tô Anh bình thản cô : “Đây là điều cô mong ? Cô đến gặp cô, nên đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-385.html.]
Trần Tiểu Kỳ gật đầu, bắt đầu : “Bức tượng Phật Vàng Mặt Ngọc chuyển thẳng đến Đảo quốc, mà chúng sẽ qua một con đường ở nước Lợi , đó mới chuyển giao. chỉ việc thể dính líu đến một vị thống đốc bang của nước Lợi, nhưng cụ thể là ai thì rõ. Dù thì, cũng chỉ là một đứa con riêng hơn kém.”
“Được , .”
Trần Tiểu Kỳ khẽ nhắm mắt, giọng yếu ớt nhưng rõ ràng: “ một cách thanh thản. cô là bác sĩ, và c.h.ế.t cho chút tôn nghiêm. Nếu chọn cái c.h.ế.t đau đớn bằng thuốc, nội tạng của thể sẽ hủy hoại. Vì , nhờ cô giúp một việc. Ít nhất hãy để mắt, tim, và thận của vẫn còn hữu dụng... phiền cô giúp hiến tặng chúng, coi như để chuộc tội đời . Cả đời luôn tranh giành, chỉ mong kiếp thể sống trong một gia đình bình thường và hạnh phúc.”
Lâm Tô Anh hiểu ý của Trần Tiểu Kỳ. “Được, sẽ lo liệu chuyện cho cô.”
“Cảm ơn.” Trần Tiểu Kỳ thì thầm mà mở mắt nữa.
Lâm Tô Anh rút một cây ngân châm, dứt khoát phóng thẳng huyệt thái dương của Trần Tiểu Kỳ. Cô với một nụ thanh thản, một chút đau đớn.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Tô Anh sang với Hàn Quân Diệp: “Đưa t.h.i t.h.ể đến bệnh viện để tiến hành hiến tặng nội tạng .”
Hàn Quân Diệp gật đầu, sang một bên nhấn nút. Vài nhanh chóng tiến , lệnh vài câu, họ liền đưa t.h.i t.h.ể của Trần Tiểu Kỳ rời ."
"Sau khi mang t.h.i t.h.ể của Trần Tiểu Kỳ , nơi đó chỉ còn Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp. Hàn Quân Diệp bước tới, vòng tay ôm lấy eo cô từ phía , giọng trầm xuống: “Là của .” Anh cô thích g.i.ế.c , nhưng vì đó là di nguyện của , hơn nữa chính là đưa cô đến đây, nên cô mới tay. Dù , trong lòng cô chắc chắn vẫn thoải mái.