Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Em cảm thấy đàn ông đó... giống bình thường.” Lâm Tô Anh hạ giọng.
“Không giống bình thường? Ý em là ?” Hàn Quân Diệp ngạc nhiên, khả năng của Lâm Tô Anh tầm thường.
Lâm Tô Anh nhớ cảm giác khi bắt mạch cho ông ban nãy: “Lúc bắt mạch, tuy mạch đập của ông qua thì giống thường, nhưng đấy, em bác sĩ bình thường. Em nhận kinh mạch của ông khác hẳn chúng . Nó cảm giác gì đó... giống mạch của một loài động vật họ chó, nhưng đúng, vì trong đó vẫn gen .” Lâm Tô Anh cũng thấy khó hiểu, đây cô từng gặp loại mạch tượng kỳ lạ thế .
Nghe , Hàn Quân Diệp trầm ngâm giây lát : “Nếu đoán lầm, em đến hẳn là sói.”
“Người sói!” Lâm Tô Anh bừng tỉnh ngộ. “ ! Bảo em thấy kinh mạch của ông giống động vật họ ch.ó như . Người sói vốn là thể kết hợp giữa và sói mà!”
“Người sói...” Hàn Quân Diệp lẩm bẩm, “Một sói đến Trung Quốc, mà Thánh Tổ hề .” Phải rằng, Thánh Tổ tồn tại là để bảo vệ Trung Quốc, ngăn chặn dị năng giả của các quốc gia khác xâm nhập. Bây giờ kẻ mà Thánh Tổ phát hiện, uẩn khúc bên trong khiến Hàn Quân Diệp suy nghĩ sâu xa.
Lâm Tô Anh cũng nhận sự việc hề đơn giản: “Rốt cuộc bọn họ âm mưu gì?”
Hàn Quân Diệp khẽ lắc đầu: “Từ khi đất nước chúng thành lập đến nay, các nước khác luôn nhòm ngó những báu vật quốc gia của chúng , vì ít dị năng giả luôn tìm cách cải trang lẻn . David là một sói, bản là một tồn tại cấm kỵ, còn mò đến Trung Quốc. Không đa nghi , nhưng luôn cảm giác mục đích của họ hề đơn giản.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-429.html.]
“Dù thì điểm đến của chúng là nước Lợi. Đến lúc đó, nếu thời gian thì điều tra thử xem. Bất kể thế nào, nếu phát hiện ông chuyện gì bất lợi cho đất nước, cứ trực tiếp diệt trừ là .” Lâm Tô Anh tuyên bố đầy khí chất."
“Vợ chí , cứ như thế!” Hàn Quân Diệp vội vã nịnh nọt.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Nếu , chúng tạm thời mặc kệ . Dù đến lúc đó chỉ cần để một tia thần thức là . Một tên sói quèn, chẳng qua cũng chỉ là một con kiến mà thôi.” Đây Lâm Tô Anh kiêu ngạo, mà sự thật vốn là . Đối với tu luyện mà , chúng sinh trong thiên hạ thực chất đều nhỏ bé như loài kiến.
Nghĩ thông suốt , Lâm Tô Anh cũng chẳng bận tâm nữa. Cô trực tiếp thu kết giới cách âm, lười biếng tựa Hàn Quân Diệp nghỉ ngơi. Nói là nghỉ ngơi, nhưng thực chất thần thức của cô tiến gian linh viên để kiểm tra.
Vừa đưa thần thức linh viên, Lâm Tô Anh sững sờ. “Hỗn Độn, linh viên biến thành thế ?”
Chỉ thấy linh khí trong linh viên nồng đậm hơn gấp bội, các loại thảo d.ư.ợ.c quý hiếm mọc um tùm khắp nơi, ngay cả diện tích gian dường như cũng mở rộng thêm.
“Có gì mà lạ . Chẳng qua là kết quả của việc hai chăm chỉ song tu thôi. Cứ tiếp tục nỗ lực như , linh khí trong linh viên sẽ ngày càng đậm đặc, diện tích cũng sẽ ngừng lớn thêm.” Giọng Hỗn Độn vang lên tỉnh bơ.
Lâm Tô Anh thầm quyết định sẽ đời nào cho Hàn Quân Diệp tin . Cứ cái tính của mà xem, ngay cả khi song tu thể mở rộng linh viên, thể ngày đêm mệt mỏi mà vắt kiệt sức cô . Nếu để còn kết quả thế nữa, chắc cô đừng hòng rời khỏi giường nửa bước.