Lâm Tô Anh gật đầu: “Tìm , ở ngay .” Nơi cô chỉ khiến Hàn Quân Diệp khỏi sững sờ, đó chính là trung tâm của hồ dung nham.
“Vậy thì xuống xem thử.” Dù sức nóng tỏa từ miệng núi lửa, nhưng cả hai đều cảm thấy gì nguy hiểm.
Hai nắm tay xuống. Tuy dung nham, nhưng vì núi lửa đang trong trạng thái ngủ đông nên chúng khá tĩnh lặng. Chân của Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp đáp xuống nền đất cứng bên cạnh hồ dung nham mà tung lên dù chỉ một hạt bụi.
Sức nóng hầm hập phả mặt thường thể chịu đựng, nhưng với Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp thì chẳng đáng là gì. Dù thì họ cũng còn là phàm, kết thành Kim Đan và đạt tới trạng thái bán tiên, nên việc chịu đựng chút nhiệt độ chẳng gì khó khăn.
“Quân Diệp, em định xuống đó một chuyến.” Lâm Tô Anh thẳng mắt Hàn Quân Diệp, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
Hàn Quân Diệp cũng cô. Dù vẫn còn là một tay mơ trong giới tu chân, nhưng hiểu rằng, linh cảm của tu chân thường tượng trưng cho cơ duyên, chỉ điều cơ duyên luôn đôi với hiểm nguy.
Nhìn hồ dung nham tưởng chừng tĩnh lặng nhưng ẩn chứa vô vàn nguy hiểm lường , Hàn Quân Diệp từ chối, nhưng thể. Lâm Tô Anh là đóa hoa trong lồng kính, cô định sẵn sẽ là kề vai sát cánh cùng .
“Chúng cùng ,” Hàn Quân Diệp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-473.html.]
Lâm Tô Anh khẽ lắc đầu: “Để em tự một . Nếu nguy hiểm, em thể lập tức trốn gian tùy . Hơn nữa, em cảm giác , dường như nó chỉ đang réo gọi một em thôi.”
“Không , thì cùng , để em một .” Hàn Quân Diệp kiên quyết . “Vợ , em gì mà. Em cản , nhưng hy vọng chúng thể cùng đối mặt với chuyện. Anh , cũng là để tự bảo vệ chính .”
Lâm Tô Anh vốn Hàn Quân Diệp cùng lao chốn hiểm nguy, nhưng lúc , khi thấy sự nghiêm túc và kiên định trong mắt , cô hiểu suy nghĩ của đàn ông . Cuối cùng, cô khẽ gật đầu: “Được, chúng cùng . Họa phúc .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hàn Quân Diệp mỉm , dịu dàng nắm lấy tay cô: “Luôn mới là cuộc sống của chúng chứ.”
Cả hai , mỉm đầy ăn ý chút do dự mà nhảy thẳng xuống biển dung nham đỏ rực bên . Ngay khoảnh khắc họ lao xuống, chân khí hùng hậu từ cơ thể hai tỏa , tạo thành một lớp màng bảo vệ vững chắc. Kỳ lạ , dòng dung nham nóng chảy tưởng chừng thể thiêu đốt vạn vật tự động rẽ sang hai bên, mở một gian an . Ngoài cảm giác nóng hầm hập lan tỏa xung quanh, họ hề cảm thấy gì khác thường.
Cơ thể cứ thế rơi xuống giữa gian rực lửa, xung quanh là một màu đỏ chói lòa. Khoảng mười lăm phút , chân họ cuối cùng cũng chạm tới một bề mặt rắn chắc. Lúc , Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp mới kinh ngạc nhận , nơi họ đang là một phiến ngọc thạch khổng lồ, đỏ rực như máu.
“Băng ngọc ngàn năm!” Lâm Tô Anh thốt lên kinh ngạc, còn kịp quan sát kỹ thứ xung quanh nhận vật thể chân .
Hèn gì ngọn núi lửa dãy núi tuyết thể ngủ yên suốt bấy lâu nay, thì là do một khối Băng ngọc ngàn năm khổng lồ trấn áp nhiệt độ ở nơi . Băng ngọc ngàn năm kết tinh từ những giọt nước băng giá nhất qua hàng thiên niên kỷ, chỉ một mảnh nhỏ thôi cũng nhiệt độ âm đến vài ngàn độ, thường căn bản thể nào chạm tới. Có nó ở đây, sức nóng của địa hỏa bên kìm hãm, khiến cho ngọn núi lửa thể phun trào. Trừ phi khối băng ngọc biến mất, nếu , ngọn núi lửa sẽ mãi mãi chìm trong trạng thái ngủ đông.