Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-10-13 03:35:58
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Chào ông Đỗ ạ, cháu tên là Lâm Tô Anh, ông cứ gọi cháu là Tiểu Anh .”

 

Đối với lớn tuổi, Lâm Tô Anh tỏ quá mức cung kính, bởi vì nếu cộng cả hai kiếp , tuổi của cô thuộc hàng lão tổ tông . trong lòng, cô vẫn thấy còn trẻ chán. Ở Tu Chân Giới, mấy trăm mấy nghìn tuổi vẫn còn là lớp trẻ. Huống hồ, chẳng vẫn thường , vẻ ngoài già đáng sợ, chỉ cần tâm hồn trẻ trung là , mà trông cô bây giờ cũng già.

 

“Được, , Tiểu Anh . Lần ông già cảm ơn cháu nhiều. Nếu cháu, e là lão già thật sự gặp Phật Tổ .” Nghe cách chuyện cũng ông Đỗ là một lạc quan.

 

“Hoa Đà Cửu Châm ư?” Lộ Quốc Hoa kinh ngạc thốt lên.

 

Ông Đỗ tuy Lâm Tô Anh dùng châm cứu để cứu nhưng ngờ đó là Hoa Đà Cửu Châm, liền sang hỏi: “Quốc Hoa, cháu đang đến bộ châm pháp mệnh danh là 'Diêm La Đoạt Mệnh Châm' đó ư?” Đoạn, ông sang cô gái trẻ, “Tiểu cô nương, cháu tên là Tiểu Anh ?”

 

Lâm Tô Anh bèn mỉm : “Ngài chê cháu là kẻ giấy phép hành nghề mà dám chữa bệnh cho ngài là may ạ.”

 

“Tài đợi tuổi, chuyện đó thành vấn đề,” ông Đỗ xua tay, hỏi, “Tiểu Anh, cháu học y bao lâu ?”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-49.html.]

“Chưa đến ba năm ạ.” Lâm Tô Anh vẫn dùng câu trả lời với ba .

 

Thấy vẻ kinh ngạc của hai , Lâm Tô Anh càng thêm bình thản. Đối với cô, bộ Hoa Đà Cửu Châm của Dược Tông là một kỹ thuật bình thường, chỉ cần là tử ngoại môn cũng thể học . Cô ngờ một bộ châm pháp cỏn con như khiến họ chấn động đến thế. Xem trình độ Đông y ở thế giới còn thấp hơn nhiều so với dự đoán của cô.

 

Lâm Tô Anh thầm nghĩ nên nét mặt vẫn đổi. vẻ bình thản đó, trong mắt ông Đỗ và Lộ Quốc Hoa, trở thành dáng vẻ khiêm tốn, kiêu ngạo, nóng nảy, màng danh lợi. Cô gái mắt chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi, vẫn thành niên mà tâm tính vững vàng như , tương lai chắc chắn sẽ nên chuyện lớn.

 

Ông Đỗ là Hội trưởng Hiệp hội Đông y thành phố Ninh, từng là bác sĩ riêng cho một vị lãnh đạo cấp cao. Dù nay về hưu, nhưng thỉnh thoảng ông vẫn mời lên trung ương. Có thể , trông ông vẻ bình thường, nhưng thế chẳng hề tầm thường chút nào."

"Đối với y học cổ truyền, ông Đỗ là vô cùng coi trọng. Ông hiểu rõ, trong xã hội hiện đại, chuộng Tây y hơn vì sự tiện lợi của nó. Đơn cử như việc uống thuốc, trong khi Đông y sắc cả thang t.h.u.ố.c đắng ngắt thì Tây y chỉ cần một viên t.h.u.ố.c nhỏ là xong. Đối với những sợ đắng, lựa chọn nghiêng về bên nào là điều hiển nhiên. Chính vì , ngày càng nhiều theo học y học hiện đại, còn y học cổ truyền tuy vẫn tồn tại nhưng tương lai chẳng mấy sáng sủa.

 

Bản ông Đỗ cũng tổ chức bao nhiêu hội thảo giao lưu về y học cổ truyền, nhưng ông đau đáu một nỗi niềm: các y sĩ gần như lớn tuổi, còn lớp trẻ tài năng thì hiếm hoi như lá mùa thu. Nỗi lo về tương lai của ngành bao giờ nguôi ngoai trong lòng ông. Hôm nay ông vội vã như cũng là vì nhận một cuộc điện thoại, báo tin giới Tây y trong nước “thách đấu” với Đông y. Họ lấy cái tên mỹ miều là “Cuộc thi Giao lưu Y học Cổ truyền và Hiện đại quốc”, nhưng một điều kiện cực kỳ oái oăm: các y sĩ tham gia bốn mươi tuổi. Điều khiến lòng ông Đỗ như lửa đốt cho ? Với ngành y học cổ truyền, ngoài bốn mươi xem là trẻ, tìm bốn mươi cơ chứ? Chính vì cuống lên như mà ông suýt nữa thì gặp Diêm Vương.

 

giờ đây, ông thấy vui mừng khôn xiết. Ông thầm nghĩ, cơn đau tim phát tác thật đúng lúc, nếu ông thể may mắn gặp Lâm Tô Anh. Nghĩ , trong đầu ông bắt đầu tính kế xem thế nào để “rủ rê” cô gái tham gia cuộc thi đấu sinh tử .

 

“Cháu Anh, cháu thật sự mới học y đến ba năm ?” Ông Đỗ vẫn thể tin .

 

Loading...