Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ba, Sở Sở, hai cha con ?” Âu Dương Nhã Chi vô cùng tao nhã, yên vị chiếc ghế sô pha đơn ở một góc.
Âu Dương Sở Sở bỗng cảm giác hoang đường. Người chị thanh cao, thoát tục thế , thể chuyện tày trời như ? Chị thật sự là một kẻ hai mặt, lòng khó lường đến thế ? Cô thẳng Âu Dương Nhã Chi, cất giọng run run: “Chị, chị gì Tiểu Anh ?”
“Tiểu Anh? Tiểu Anh nào cơ?” Âu Dương Nhã Chi tỏ vẻ ngơ ngác, dường như nhất thời hiểu em gái đang gì.
“Còn Tiểu Anh nào nữa? Chính là chuyện chị sai đám côn đồ tìm Lâm Tô Anh đấy!” Dù đây cũng là một chuyện mờ ám, Âu Dương Sở Sở tiện thẳng , nhưng cô tin chắc rằng chị thừa sức hiểu cô đang ám chỉ điều gì.
Âu Dương Nhã Chi quả thật hiểu . Thực cô cũng Lâm Tô Anh học cùng lớp với Âu Dương Sở Sở, chuyện cô từ lúc đến dự lễ đính hôn của Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp. Chỉ là, cô hề em gái và Lâm Tô Anh là bạn .
“Hóa em và Lâm Tô Anh là bạn ,” Âu Dương Nhã Chi thản nhiên đáp.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Tiểu Anh kể hết với em . Chị, thật là chị chuyện đó ?” Âu Dương Sở Sở gặng hỏi.
“Là chị thì , mà chị thì nào? Em tin lời của cô bạn , thì chị thừa nhận còn quan trọng nữa ?” Âu Dương Nhã Chi em gái, cất giọng vẻ khuyên nhủ chân tình: “Sở Sở, chị mới là chị ruột của em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-497.html.]
“, chị là chị của em, nhưng chị của em thể đối xử với bạn của em như !” Âu Dương Sở Sở chị , ánh mắt tràn đầy vẻ phản đối.
“Cứ cho là chị đấy, thì nào? Chẳng lẽ hai còn thể đưa chị đến đồn cảnh sát ?” Âu Dương Nhã Chi dửng dưng.
Cô ngờ thể để lộ sơ hở như . cũng thể trách cô , hơn hai mươi năm sống trong bệnh tật khiến cô tuy tiếp xúc với xã hội bên ngoài nhưng hề sâu sắc. Bây giờ cơ thể khỏe mạnh, nhưng kinh nghiệm sống vẫn còn quá non nớt.
“Cô định gì chứ? Chẳng lẽ định dựa phận tiểu thư nhà họ Lâm để đối phó với ?” Âu Dương Nhã Chi tin Lâm Tô Anh sẽ .
“Cưỡng bức? Hay cho một chữ “cưỡng bức”!” Ánh mắt của Âu Dương Sở Sở và Âu Dương Lượng tràn ngập sự thất vọng. “Em hề đám côn đồ đó cưỡng bức Tiểu Anh, em chỉ họ tìm cô . Vậy mà chị thốt từ đó, chị sai khiến thì là ai? Chị còn chối nữa ?”
“Sao em thể tin lời cô rằng đám côn đồ đó cưỡng bức cô chứ?” Âu Dương Nhã Chi vẫn giữ nụ tao nhã. “Sở Sở, chị là chị của em, em nên tin chị mới .”
“Tất nhiên là em sẽ gì chị , ha ha,” Âu Dương Sở Sở , nhưng nụ ẩn chứa nỗi bi thương sâu sắc. “Chị , vì chị là chị của em nên em thể gì chị cả. Tiểu Anh thì khác, cô em gái của chị.”
Âu Dương Lượng khẽ thở dài: “Cô cần dựa phận tiểu thư nhà họ Lâm . Có một chuyện ba vẫn cho con , ca phẫu thuật của con chính là do Lâm Tô Anh thực hiện. Ngay khi phẫu thuật thành công, cô rằng, nếu con , cô thể cho con sức khỏe, thì cũng thể lấy nó.”