Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 593

Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:15:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cũng . Em đúng lắm, vốn dĩ những như chúng đấu tranh để sinh tồn, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Đã thì cứ dùng Sưu Hồn Thuật là xong, là do chúng quá câu nệ thôi.” Sau khi nghĩ thông suốt, Hàn Quân Diệp hành động cũng nguyên tắc của riêng , chuyện vốn dĩ nên như thế.

 

“Vậy thì đơn giản quá ! Lát nữa chúng tóm gọn Tả Diệp Mẫn Nguyệt luôn.” Lãnh Kiêu tuy Sưu Hồn Thuật là gì, nhưng hai cũng đoán nó chắc chắn là một chiêu thức cực kỳ lợi hại.

 

Hàn Quân Diệp xua tay: “Không cần , bắt phiền phức lắm. Lúc nào rảnh, và bà xã sẽ một chuyến là .” Ý là sẽ trực tiếp tìm Tả Diệp Mẫn Nguyệt để tay, cần phiền đến khác.

 

Lâm Tô Anh đương nhiên ý kiến, những còn thấy thế càng chẳng gì để .

 

Đã thông suốt , họ cũng vội hành động ngay mà quyết định tận hưởng khí ngày Tết .

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

Tối ba mươi Tết, Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp trở về Kinh Thị.

 

Hai gia đình cùng đón Giao thừa. Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp thì xem chương trình Gặp Nhau Cuối Năm với các cụ, còn đám trẻ thì túm tụm một góc chơi bài.

 

Lâm Tô Viêm bế Kỳ Kỳ trong lòng, cô bé đang dán mắt ti vi, bèn trêu: “Cháu lớn thế mà còn thích xem mấy thứ trẻ con ?”

 

Nghe , Lâm Tô Anh đang bên cạnh liền ghế sô pha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-593.html.]

 

Mọi lớn mặt đều ngẩn . Bé Kỳ Kỳ mắt mới chỉ lên ba, tính cả tuổi mụ thì cũng mới bốn tuổi chứ mấy, thành “ lớn” cơ chứ? Thật hiểu nổi Lâm Tô Viêm kiểu gì nữa.

 

“Thật Gặp Nhau Cuối Năm cũng thường thôi ạ, dạo bằng mấy năm .” Kỳ Kỳ Lâm Tô Viêm bế trong lòng, vẻ ông cụ non .

 

Nghe câu mà xem, giống lời của một đứa bé bốn tuổi chút nào! Giọng điệu đúng là già dặn hết chỗ .

 

Giờ đây, nhà họ Lâm và nhà họ Hàn thiết như một nhà. Bên họ Hàn ít , còn nhà họ Lâm đông con cháu, thế nên bữa cơm tất niên cứ gộp chung cho ấm cúng. Cụ Hàn và ông cụ Lâm vẫn thích chí chóe trêu chọc , nhưng ai cũng thấy tình bạn bao năm khăng khít ẩn những lời đùa .

 

Ăn cơm xong, bác cả Lâm vội vàng cùng bác gái đến trường xem chương trình trực tiếp. Đây là nhiệm vụ, ngay cả lãnh đạo cấp cao nhất cũng mặt, nên tất nhiên ông thể vắng. Những còn thì ở nhà quây quần đón Giao thừa.

 

“Chán lắm ạ. Thật cháu thích xem “Cừu Vui Vẻ và Sói Xám” hơn.” Kỳ Kỳ vẻ lớn .

 

Hàn Quân Diệp bật , bước tới bế thốc Kỳ Kỳ lên, “Kỳ Kỳ, cháu đáng yêu quá mất.”

 

Kỳ Kỳ chống hai tay lên hông, bất mãn lườm Lâm Tô Viêm: “Chú út, mắt nào của chú thấy cháu lớn hả? Qua năm mới cháu cũng mới lên bốn thôi đấy!”

 

“Dượng, cháu đang chuyện nghiêm túc đấy ạ. Là quân nhân thì hết thành thật chứ.” Kỳ Kỳ năng cứ như ông cụ non, từng câu từng chữ đều đĩnh đạc.

 

Loading...