Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 618

Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:16:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Câu cuối cùng vô cùng hài hước, khiến tất cả mặt đều bật .

 

Lâm Tô Anh đến thế, những khác đương nhiên ý kiến gì. Dù như cô , cô cũng chỉ là một học sinh, mỗi tuần thể dành một buổi để chia sẻ là quý lắm .

 

Còn việc sắp xếp những ai sẽ đến giảng, đó là chuyện của hiệu trưởng Cổ. Dù cá cược ông thắng, đương nhiên cũng gánh vác “cái giá” của chiến thắng. Vì , Lâm Tô Anh rời , điện thoại của hiệu trưởng Cổ réo ngớt bởi các cuộc gọi từ hiệu trưởng những trường trung học khác trong Kinh Thị.

 

“Thầy Cổ ơi, chúng cũng là chỗ quen bao năm , thế , buổi giảng bài thứ sáu tới cho xin bốn năm chục suất nhé.”

 

“Ông Cổ , thì cũng chia sẻ với em chứ, đừng giấu nghề thế.”

 

“Này thầy Cổ, cô bé Lâm Tô Anh trường thầy dạy lắm. Kinh nghiệm quý báu như nên để các trường giao lưu học hỏi với chứ. Thế nên thứ sáu tuần , sẽ đích dẫn học sinh qua nhé.”

 

“Thầy Cổ...”

 

Trước , thầy Cổ là một hiệu trưởng tiếng vì thầy là đầu trường cấp ba một Kinh Thị. Giờ đây, thầy càng săn đón hơn nữa, bởi vì ngôi trường xuất hiện một Lâm Tô Anh. Cuộc sống của thầy Cổ dạo đúng là mừng lo, vì thầy đành tìm đến Lâm Tô Anh một nữa.

 

Thấy thầy Cổ xuất hiện cửa nhà , Lâm Tô Anh bất ngờ nhanh chóng lách sang một bên: “Thầy Cổ, thật hiếm thấy, mời thầy nhà.”

 

Thầy Cổ thể ngờ nhà của Lâm Tô Anh là một căn tứ hợp viện bề thế. Nhìn cách bài trí bên trong, thể thấy ngay chủ nhân dốc lòng chăm chút, gìn giữ cho nó. Thầy bước thì thấy Hàn Quân Diệp đang báo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-618.html.]

 

“Cậu Hàn, cũng ở đây .” Thầy Cổ đương nhiên Hàn Quân Diệp.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

“Hôm nay là thứ bảy mà. ở nhà thì còn chứ?” Hàn Quân Diệp đặt tờ báo xuống, hiệu mời thầy Cổ .

 

Lâm Tô Anh từ trong bếp bưng đĩa hoa quả và ấm , đặt mặt thầy Cổ: “Sao hôm nay thầy tìm đến tận đây ạ?”

 

Thầy Cổ đưa mắt Lâm Tô Anh đầy vẻ ai oán: “Em Lâm Tô Anh ơi, em thể cứ quăng cho thầy một mớ bòng bong như .”

 

“Mớ bòng bong ư?” Lâm Tô Anh bật , “Thầy chắc đó là mớ bòng bong ?”

 

Lâm Tô Anh tủm tỉm: “Em giúp thầy nổi tiếng như mà thầy còn chê .”

 

Thầy Cổ nhăn mặt khổ sở: “ em cũng đấy, giảng đường của trường chỉ ngần chỗ thôi, chẳng lẽ em bắt thầy đập xây thật .”

 

Lâm Tô Anh gật gù: “Vậy thầy đến tìm em chuyện gì ạ?”

 

“Đùa thôi, đùa thôi, đương nhiên là thầy đùa .” Thầy Cổ vội : “ mà em Lâm Tô Anh , ít nhất em cũng cho thầy một ý tưởng chứ. Em chỉ mỗi thứ sáu sẽ mở một tiết học, còn thầy thì các hiệu trưởng trường cấp ba khác ở Kinh Thị oán trách đến c.h.ế.t đây .”

 

Loading...