Lâm Tô Anh nhận d.ư.ợ.c liệu từ chỗ Lâm Tô Triết dặn dò: “Anh, vất vả cho . Có lẽ lâu nữa sẽ cần giúp một tay, nên mấy ngày tới tăng cường độ huấn luyện lên nhé.”
Lâm Tô Anh tin lời cảnh báo của Luân Hồi Đỉnh, vì cô cần chuẩn một nhân lực, và hơn năm mươi chính là nguồn lực nhất.
Hàn Quân Diệp im lặng để mặc Lâm Tô Anh sắp xếp việc.
Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp cũng tìm một chỗ ngả lưng. Sáng hôm , khi trời tờ mờ sáng, cả hai lặng lẽ rời khỏi đội Ánh Rạng Đông. Dĩ nhiên, họ thể theo mãi một đội .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Những ngày tiếp theo, hiểm nguy vẫn luôn rình rập, nhưng cả bốn đội đều kiên cường vượt qua. Nửa tháng , đúng như lời Hàn Quân Diệp , một vài bắt đầu dấu hiệu căng thẳng tâm lý, nhưng nhờ sự động viên kịp thời của đội trưởng, áp lực đó nhanh chóng tan biến. Cuối cùng, tất cả đến đích.
Khi đến nơi, chẳng ai còn giữ dáng vẻ quần áo sạch sẽ, tinh tươm như lúc mới . Giờ đây, tuy tinh thần của họ vẫn , nhưng ai nấy đều lấm lem bùn đất từ đầu đến chân."
"Hàn Quân Diệp mỉm hài lòng: “Bốn đội Ánh Rạng Đông, Hy Vọng, Tiên Phong và Quang Minh thành xuất sắc nhiệm vụ. Tốt lắm, vui! Bây giờ, sẽ cho xe đưa về doanh trại, ai nấy về tắm rửa sạch sẽ, tối nay chúng sẽ một bữa tiệc lửa trại trò!”
“Huấn luyện viên, đừng quên món khoai lang nướng nhé!” Có hét lên.
“Cả thỏ rừng nữa ạ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-638.html.]
“ , còn cả rắn nữa!”
Yêu cầu cứ thế vang lên tới tấp. Hàn Quân Diệp xong liền mắng: “Lũ nhóc định tạo phản đấy ? Còn đòi nữa là hủy tiệc lửa trại bây giờ!”
Mọi đồng thanh “Xì” một tiếng đầy bất mãn.
Về đến doanh trại, ai nấy đều nhanh chóng tắm rửa, tiếng đùa rộn rã vang lên khắp nơi. Tâm trạng ai cũng phơi phới, tinh thần vô cùng sảng khoái. Một tháng huấn luyện khắc nghiệt hề bào mòn nhiệt huyết của họ, ngược còn ghi một dấu son khó phai trong những năm tháng tuổi trẻ.
Bữa tiệc lửa trại nhanh chóng bắt đầu trong khí tưng bừng náo nhiệt. như lời họ yêu cầu, khoai lang nướng thơm lừng, thịt thỏ rừng, rắn, gà rừng, cá tôm... tất cả những món ăn dân dã mà họ từng nếm trải trong suốt một tháng qua giờ đây đều bày thịnh soạn, khiến họ ngỡ như một tháng sinh tồn gian khổ qua chỉ là một giấc mơ đẽ và khó quên.
Hàn Quân Diệp giơ cao chai bia: “Nào, cạn ly! tự hào về tất cả các em!”
“Cảm ơn huấn luyện viên!” Mọi đồng thanh hô vang, ai nấy đều vui vẻ rạng rỡ.
Đồng Kiếm lên tiếng : “Em quyết định , đợi điểm thi, em sẽ đăng ký trường quân đội. Trở thành quân nhân luôn là ước mơ của em, đặc biệt là khi trải nghiệm cuộc sống trong quân ngũ, em càng thấy phù hợp với con đường . Nguyện vọng của em chính là trường quân đội!”
Hương Nghị : “Em thì thoát khỏi trách nhiệm của gia đình , nên chỉ thể đăng ký ngành quản trị kinh doanh thôi. dù thế nào nữa, em vẫn luôn coi là một lính. Huấn luyện viên, thầy cứ yên tâm, cho dù chúng em ở bất kỳ vị trí nào, chúng em cũng sẽ bao giờ quên sứ mệnh của lính!”