“Là , huấn luyện viên Vương?”
“Vâng, thưa cấp .” Gã huấn luyện viên họ Vương chỉ thể cúi đầu tuân lệnh, nhưng liếc xéo về phía Lâm Tô Anh một cách đầy hằn học. Ánh mắt đó Lâm Tô Anh bắt . Vốn cô định can dự, nhưng bây giờ cô cất tiếng: “Báo cáo tổng huấn luyện viên, chuyện .”
“Em sinh viên , em .” Nguyên Thiệu Ưng hiệu.
Lâm Tô Anh thản nhiên : “Ý định của huấn luyện viên Vương , là rèn luyện cho chúng , nhưng xem xét đến tình hình thực tế. Tuy nhiên, chúng cũng thể phụ tấm lòng của thầy . Hay là thế ,” khóe miệng Lâm Tô Anh khẽ nhếch lên một nụ nhàn nhạt, “ và huấn luyện viên Vương sẽ thi chạy nước rút, giới hạn vòng, cứ chạy quanh đây cho đến khi một gục xuống thì thôi.”
“Có cần cược thêm gì ?” Liên Kiều ở bên cạnh đột nhiên hỏi.
Lâm Tô Anh mỉm , tỏ phóng khoáng: “Thầy dù cũng là huấn luyện viên, chúng nỡ lòng nào đòi tiền cược chứ. Cũng cần thầy Vương gì cả. Nếu thầy gục xuống , chỉ cần phụ trách buổi huấn luyện của nhóm chúng nữa là , như cũng đỡ lãng phí tài năng của thầy.”
"Ý của cô là, vị huấn luyện viên thật chẳng dạy gì cho họ cả.
Nghe , sắc mặt huấn luyện viên Vương sa sầm . Hắn trừng mắt Lâm Tô Anh: “Được, nếu thua, sẽ huấn luyện viên của lớp các cô nữa!”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Tô Anh chỉ khẽ : “Huấn luyện viên Vương quá , quyền quyết định chuyện ở của .”
“Vậy thì để quyết định.” Nguyên Thiệu Ưng lên tiếng, “Nếu cô thắng, sẽ đổi huấn luyện viên cho lớp các cô, thấy thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-661.html.]
“Được ạ, em tin lời tổng huấn luyện viên.” Ngụ ý của cô rõ ràng, chính là tin lời huấn luyện viên Vương.
Bị Lâm Tô Anh chọc tức, huấn luyện viên Vương tức đến nỗi nên lời, chỉ thể nghiến răng: “Tốt, chúng bắt đầu ngay bây giờ.”
Lâm Tô Anh nhướng mày: “Được thôi, phiền tổng huấn luyện viên trọng tài.”
Nguyên Thiệu Ưng gật đầu, liếc huấn luyện viên Vương chuẩn sẵn sàng: “Tất cả chuẩn , sẵn sàng, chạy!” Dứt lời, huấn luyện viên Vương liền lao vút ngoài.
“Tiểu Anh, đấy?” Liên Kiều lo lắng cô bạn.
Lâm Tô Anh mỉm tự tin: “Cậu thấy tớ thất bại bao giờ ?”
Liên Kiều xong, khẽ nhíu mày. Hình như cũng đúng, Lâm Tô Anh gì cũng từng thất bại. Ngay cả khi chính thách đấu với cô , phần thắng vẫn thuộc về cô , huống chi chỉ là một gã sĩ quan quèn.
Khóe miệng Lâm Tô Anh khẽ nhếch lên: “Yên tâm .” Nếu trường học cấm cá cược, chắc cô rủ họ đặt cược một trận trò .
Lâm Tô Anh và huấn luyện viên Vương vị trí đường chạy. Cô ung dung cúi , duỗi chân khởi động vài động tác cơ bản, đó gật đầu với Nguyên Thiệu Ưng: “Có thể bắt đầu ạ.”