“Được, chúng qua bên đó nghỉ ngơi.” Nói , rảo bước nhanh hơn.
Dưới sự dẫn dắt của Hàn Quân Diệp, họ nhanh chóng đến một khu đất trống bên cạnh một con suối nhỏ. Lâm Tô Anh bảo Thiết Ảnh đặt Huyết Quả Đào lên một tảng đá lớn cạnh bờ suối, đó kiểm tra vết thương đưa cho cô bé thêm một viên Thịnh Thế Đan.
Huyết Quả Đào thấy bèn : “Chị dâu, chiêu của chị đúng là “dẫn quân rọ” mà.”
Lâm Tô Anh nhướng mày: “Chị đây là đang trải sẵn nệm ấm chăn êm cho khách quý của chúng đấy chứ. Người câu, qua mới toại lòng . Bọn chúng đến , thể để chúng cơ chứ?”
Sau đó, cô trực tiếp xuống suối bắt vài con cá nhỏ và tôm, hái thêm ít quả dại xung quanh, tiện thể bảo Hàn Quân Diệp săn hai con gà rừng về. Cả nhóm bắt đầu buổi cắm trại dã chiến, nấu nướng ung dung chờ đợi kẻ địch kéo đến.
Gà rừng chín tới, Lâm Tô Anh liền rắc một lớp bột thì là lên . Một cơn gió thoảng qua, mùi thơm đậm đà lập tức lan tỏa khắp nơi. Rất nhanh, một , hai , dần dần càng nhiều bóng xuất hiện. Lâm Tô Anh chỉ khẽ mỉm , cố tình để thêm vài dấu vết, hy vọng họ thể tìm đến nhanh hơn một chút.
Lúc , cô đang say sưa gặm một chiếc cánh gà, lờ những kẻ mới tới.
“Các là ai?” Một tên cất tiếng hỏi bằng ngôn ngữ của nước Lợi.
Lâm Tô Anh vờ như thấy, sang với Hàn Quân Diệp: “Cho em thêm một cái cánh nữa , dù Huyết Quả Đào cũng ăn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-678.html.]
Huyết Quả Đào đang thương, đúng là nên ăn mấy món . Hàn Quân Diệp liền xé thêm một chiếc cánh gà nữa đưa cho vợ.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Này, hỏi chúng mày đấy!” Một tên trong đám bắt đầu mất kiên nhẫn."
“Các phép lịch sự khi ăn uống là gì ?” Lâm Tô Anh khó chịu cất lời, “Chúng đang dùng bữa, chuyện gì thì cũng đợi ăn xong hãy .”
“Cô!” Gã thấy vẻ mặt vui của Lâm Tô Anh cũng tức tối gầm lên, “Các chúng là ai ?” Dứt lời, gã chỉ tay về phía Lâm Tô Anh, một mũi tên lửa bùng lên lao vút tới cô.
“Dừng .” Lâm Tô Anh thản nhiên . Lạ , mũi tên lửa quả nhiên khựng giữa trung. “Ta , ăn cơm . Đợi ăn xong hãy , ngoan, tan nào.” Lời cô dứt, mũi tên lửa liền thật sự biến mất còn tăm .
“Cô... cô rốt cuộc là ai?” Gã dị năng giả b.ắ.n tên lửa sợ đến ngây , từng gặp chuyện kỳ quái như bao giờ.
Chuyện cũng chẳng trách , ai bảo đen đủi gặp một tu chân giả cơ chứ. Bản tu chân giả là những tồn tại ngược với quy luật của trời đất, vì các nguyên tố tự nhiên đều phần gần gũi và nể trọng họ. Ngọn lửa của dị năng giả hệ Hỏa thể dọa thường, nhưng đối với Lâm Tô Anh thì vô dụng. Vừa cảm nhận khí tức của tu chân giả cô, nó chẳng dám hó hé gì nữa.
Tự nhiên quy tắc của tự nhiên. Dị năng giả tuy là những kẻ mạnh mẽ trong thế giới , nhưng tu chân giả là những tồn tại vượt xa hai chữ “mạnh mẽ” đó. Thế nên, khi Lâm Tô Anh bảo nó tan , mũi tên lửa thật sự chủ động tiêu tán.
Lâm Tô Anh chẳng thèm để tâm, tiếp tục chuyên chú xử lý cái cánh gà của , lờ câu hỏi của gã .