“Em cần phấn khích đến thế .” Hàn Quân Diệp chút bất đắc dĩ. “Thôi , em đ.á.n.h thì cứ đ.á.n.h , nhưng đừng để thương tay đấy.”
Những khác khi đến chữ “nhưng”, còn tưởng Hàn Quân Diệp sẽ khuyên cô đừng đ.á.n.h thương quá nặng. Ai ngờ câu là lo cô đau tay. Nghe thấy thế, đám đông xung quanh cảm thấy tam quan của một phen刷新, vị thiếu gia đầu giới danh môn đích thị là một kẻ cuồng vợ!
Lâm Tô Anh gật đầu đầy phấn khích, xoay xoay cổ tay nữa lao lên.
Cô tay là đ.á.n.h thật, hề vận một chút nội công nào mà dùng sức mạnh thể chất để đối đầu. Phải rằng, nội công của cô thâm hậu đến mức chỉ một quyền cũng đủ đ.á.n.h bay một , nhưng để thể tận hưởng cảm giác đ.á.n.h đ.ấ.m cho thỏa thích, cô chọn cách đ.á.n.h trực diện. Cô đ.ấ.m đá túi bụi, từ xuống , từ trái qua , coi gã như một cái bao cát sống. Ngoại trừ cái đầu, gần như bộ phận gã đều cô “hỏi thăm”. Cuối cùng, Lâm Tô Anh còn tung một cú đá hiểm hóc ngay “chỗ hiểm” của đàn ông. Chỉ gã Nhật rú lên một tiếng t.h.ả.m thiết ngất lịm . Cùng lúc đó, tất cả những đàn ông mặt ở đó đều theo phản xạ mà kẹp chặt hai chân .
Ngay cả Hàn Quân Diệp khi chứng kiến một Lâm Tô Anh mạnh mẽ và tàn bạo như , sắc mặt cũng thoáng cứng đờ. Một lúc lâu mới bước tới, kéo tay cô , lo lắng hỏi: “Tay đau ? Chân mỏi em?”
Những xung quanh thấy cảnh nữa nước mắt, trong lòng cùng chung một suy nghĩ: Trời ạ nam thần ơi, mắt nào của thấy cô đau tay mỏi chân ?
Hàn Quân Diệp ngẩn , cảm thấy còn oan hơn cả Thị Kính.
Lâm Tô Anh quanh một lượt, sang Hoa Phỉ Phỉ cách đó xa: “Mọi thế? Phỉ Phỉ, lên đ.á.n.h một trận ?”
“Vợ ơi...” Hàn Quân Diệp chỉ ngửa mặt than trời.
Hoa Phỉ Phỉ tới, quan sát Lâm Tô Anh từ xuống : “Tiểu Anh, Hàn thiếu dạy hư đấy.”
Lâm Tô Anh mà còn gật đầu thừa nhận: “ , cái gọi là gần mực thì đen.”
Hàn Quân Diệp thầm thở dài. Ai, dù so đo cũng chẳng , ai bảo đây là vợ cơ chứ.
Lâm Tô Anh hào sảng đáp: “Không đau chút nào, hôm nay đ.á.n.h ghiền thật sự. Phải chi ngày nào cũng cho luyện tay thế thì mấy.”
Nghe , những xung quanh đồng loạt lùi về mấy bước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-773.html.]
Lâm Tô Anh vỗ vỗ lên tay Hàn Quân Diệp: “Đừng chấp nhặt quá.”
“Được , áp giải bọn họ .” Hàn Quân Diệp phất tay. Chuyện vốn thuộc thẩm quyền của , nên cứ giao thẳng cho Bộ Ngoại giao xử lý là xong. Dù thì mối quan hệ giữa Trung Quốc và Nhật Bản gần đây cũng đang trong giai đoạn “bằng mặt bằng lòng”.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Được , giải tán , về phòng của thôi.” Vệ Tây Minh lên tiếng. “Toàn bộ chi phí hôm nay sẽ giảm giá 50%.”
Nghe , lập tức vui vẻ trở về phòng của .
Lúc tâm trạng Lâm Tô Anh vẫn còn đang cực kỳ phấn khích. Nhìn dáng vẻ vui sướng của vợ, Hàn Quân Diệp bất giác nảy một suy nghĩ: Hay là mỗi ngày nên tìm cho Lâm Tô Anh một để cô “luyện tay” nhỉ? Nhìn cô vui vẻ thế cơ mà."
"Vừa lên đến tầng bảy, Lâm Tô Anh vẫn còn phấn khích thì Hoa Phỉ Phỉ bên cạnh vô cùng tò mò hỏi:
“Tiểu Anh, đ.á.n.h vui đến thế cơ ?”
“Vui lắm chứ, còn hơn cả đ.ấ.m bao cát nữa. Phỉ Phỉ, lẽ cũng nên tung vài cú đ.ấ.m mới , tay đúng là phí quá.” Câu trả lời của Lâm Tô Anh khiến Hàn Quân Diệp và Vệ Tây Minh ngay lưng chỉ cạn lời.
Đới Nhan Tĩnh lên tiếng: “Tiểu Anh, bạo lực như thế là hành động của một thục nữ .”
“Không , dù gì chồng em cũng mong em thành thục nữ.” Lâm Tô Anh tưng tửng đáp.
Hàn Quân Diệp còn gì hơn nữa, ngoài việc bật gượng gạo.
Chuyện của Lâm Tô Anh nhanh chóng đến tai ông cụ Lâm, ông vui đến mức vỗ tay đôm đốp: “Tốt, lắm! Con cháu nhà họ Lâm khí phách như chứ!”
“Đánh mà là khí phách ?” Ba của Lâm Tô Anh bên cạnh mà sa sầm cả mặt: “Bố , đ.á.n.h là .”
“Còn xem là đ.á.n.h ai nữa chứ. Bố thấy Tiểu Anh đ.á.n.h ! Cái loại súc sinh ăn cháo đá bát đó thì đáng đ.á.n.h lắm.” Ông cụ Lâm thẳng thừng tuyên bố.