Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 841

Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:25:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Là ai ?” Hàn Quân Diệp hỏi thẳng.

 

“Một vài kẻ trong gia tộc Kudo thôi,” Kudo Ryukou hề giấu giếm. “Yên tâm, đợi trở về, ngày đó chính là ngày tàn của bọn chúng.”

 

Hàn Quân Diệp gật đầu: “Nếu việc gì cần chúng giúp đỡ, cứ .”

 

“Vậy thì đành phiền .” Kudo Ryukou gật đầu cảm kích.

 

Bỗng nhiên, Mộ Huy ở bên ngoài hét lớn: “Tiểu Anh, em mau xem , đây là cái gì thế?”

 

Mọi trong lều đều thấy. Hàn Quân Diệp bảo Kudo Ryukou cứ nghỉ ngơi, bước ngoài, lúc thấy Lâm Tô Anh cũng từ trong lều của .

 

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

“Có chuyện gì ?” Lâm Tô Anh hỏi.

 

“Tiểu Anh, mau đây xem ! Cây nấm trông đặc biệt quá!” Mộ Huy vẫy tay gọi. “Em xem thử ăn .”

 

Lâm Tô Anh bước tới chỗ Mộ Huy chỉ, cô thoáng sững sờ. Sau đó, cô rút d.a.o găm , cẩn thận cắt một miếng nhỏ cho miệng nhấm thử mỉm : “Anh họ, vận may của thật đấy! Anh đây là gì ?”

“Đây là cái gì thế?” Mộ Huy thật sự nên tò mò hỏi.

 

Lâm Tô Anh mỉm giải thích: “Mọi ai từng , Tần Thủy Hoàng dành cả đời để tìm kiếm một loại t.h.u.ố.c trường sinh bất lão ?”

 

“Ý là... Thịt Chi?” Lâm Tô Triết hỏi .

 

Lâm Tô Anh gật đầu xác nhận: “ , đây chính là Thịt Chi, còn gọi là thịt Thái Tuế. Tương truyền, mỗi khi Thái Tuế xuất hiện, bất cứ nơi nào ánh chiếu rọi đều sẽ mọc một khối thịt Thái Tuế. Ăn loại thịt thể trường sinh bất tử.”

 

“Đây mà là Thái Tuế á?” Mộ Huy thể tin nổi. Anh ngờ cái thứ màu vàng nhờ trông chẳng gì đặc biệt mắt chính là báu vật trong truyền thuyết.

 

Nghe Lâm Tô Anh xác nhận, Mộ Huy vênh mặt lên đầy đắc ý: “Thấy may mắn ? Thịt Chi hiếm thế mà cũng tìm . Sao nào, nào? Phục ?”

 

Vẻ mặt vênh váo của Mộ Huy khiến em nhà họ Lâm ngứa mắt, mỗi liền tặng cho một cú đ.ấ.m yêu.

 

“Tìm thì tìm thôi.” Lâm Tô Quang bĩu môi, “Anh xem đây, nhất định sẽ tìm thứ còn hơn.” Nói , cũng bắt đầu lùng sục khắp nơi như đang tìm kho báu.

 

Lâm Tô Anh thấy cũng chỉ mỉm , thêm gì. Rốt cuộc đây cũng chỉ là một trò đùa, hơn nữa Thịt Chi cứ tìm là thể thấy .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-841.html.]

“Cậu đúng là mắt như mù, nếu Tiểu Anh nhận thì với , nó cũng chỉ là một cây nấm mà thôi,” Lâm Tô Quang liếc xéo Mộ Huy với vẻ khinh thường.

 

“Coi nó là nấm thì vẫn bản lĩnh tìm đấy, giỏi thì cũng tìm một khối ,” Mộ Huy cãi .

 

Thấy hứng thú, Lâm Tô Anh : “Hôm nay coi như họ lập công lớn, lát nữa em sẽ nấu canh Thịt Chi cho uống. Món cho sức khỏe của tất cả chúng đấy.”

 

Trong vườn t.h.u.ố.c của Lâm Tô Anh là d.ư.ợ.c liệu quý hiếm, nhưng loại nào cũng thể tùy tiện sử dụng vì còn phụ thuộc thể chất của mỗi . Ban đầu, cô định mỗi ngày sẽ hầm canh linh chi, nhưng giờ Thịt Chi, cô quyết định sẽ đổi sang nấu canh Thịt Chi cho . Ít nhất thì khối Thịt Chi cũng đủ cho cả nhóm ăn trong mười ngày.

 

Lâm Tô Anh giải thích thêm: “Thái Tuế, còn gọi là Thịt Chi, ghi trong sách *Bản Thảo Cương Mục* rằng: “Thịt Chi hình dạng như thịt, bám đá lớn, đầu đuôi, là một dạng sinh vật. Loại màu đỏ như san hô, màu trắng như mỡ đông, màu đen như sơn bóng, màu xanh như lông chim trả, màu vàng như vàng ròng, sáng bóng ẩm mượt tựa băng giá”. Còn đạo sĩ Cát Hồng thời Đông Tấn cũng trong sách *Bão Phác Tử* rằng: “Các loại nấm linh chi nghiền uống hoặc hòa với nước uống, thể khiến nhẹ nhàng bay bổng, trường sinh bất lão”. Đây chính là tiên d.ư.ợ.c mà xưa tin rằng thể giúp con sống mãi già. Tuy em Thịt Chi thật sự tác dụng trường sinh bất lão ngay lập tức, nhưng nó quả thực thể chậm quá trình lão hóa, tăng cường hệ miễn dịch và kéo dài tuổi thọ hiệu quả. Một khối Thịt Chi lớn như thế , thị trường đúng là tiền cũng mua .”

 

Lâm Tô Anh cẩn thận hái khối Thịt Chi xuống, cất gian của , trong đầu bắt đầu tính toán xem lát nữa nên nấu món canh Thịt Chi thế nào cho hợp khẩu vị của .

 

Vì sự xuất hiện của Cận Đằng Lưu Quang, cả nhóm của Lâm Tô Anh đành nán ốc đảo nghỉ ngơi thêm một ngày. cũng hề vội vã, ngược còn vui vẻ khám phá xung quanh. Hàn Quân Diệp thậm chí còn bắt hai con chuột sa mạc, mang về nướng cho cùng thưởng thức.

 

Ở nơi sa mạc khắc nghiệt , ai tỏ câu nệ. Mọi thứ thể ăn , từ chuột sa mạc cho đến bọ cạp, rết, về cơ bản chỉ cần bắt là họ đều ăn để sinh tồn. Vì , ngay cả Cận Đằng Lưu Quang cũng ăn ngon lành.

 

Tối hôm đó, cả nhóm quây quần bên đống lửa, bàn về dự định của Cận Đằng Lưu Quang.

 

Hàn Quân Diệp hỏi thẳng: “Anh định trở về ngay ?”

 

Cận Đằng Lưu Quang trầm ngâm một lát đáp: “Có thiết liên lạc nào để liên hệ với của ? cần sắp xếp một vài việc. Bây giờ là thời điểm thích hợp để xuất hiện.”

"Hàn Quân Diệp tiện tay ném cho một chiếc điện thoại, “Cái gọi thẳng qua vệ tinh đấy.”

 

Cận Đằng Lưu Quang cảm ơn một tiếng nhanh chóng mở máy dặn dò vài câu.

 

Đợi cúp máy, Hàn Quân Diệp mới hỏi: “Kế hoạch tiếp theo của là gì?”

 

Cận Đằng Lưu Quang hỏi: “Khóa đặc huấn của , tham gia ?”

 

Hàn Quân Diệp khẽ: “Cái hỏi bà xã .”

 

Khóa đặc huấn vốn Lâm Tô Anh thiết kế riêng cho em nhà họ Lâm. Bây giờ đột ngột thêm , việc cần điều chỉnh kế hoạch đều do cô quyết định. Hơn nữa, việc lựa chọn sa mạc nơi huấn luyện chủ yếu dựa thể chất của từng , mà thể lực của Cận Đằng Lưu Quang phù hợp vẫn còn là một ẩn .

 

Lâm Tô Anh bước tới, ung dung đưa tay bắt mạch cho Cận Đằng Lưu Quang : “Thể chất của cũng thể tham gia, nhưng e là sẽ chịu đựng đau đớn hơn khác nhiều đấy.”

 

 

Loading...