Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 845

Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:25:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

tò mò, luyện đan.” Nói , cô tiện tay lấy Lò Nữ Oa , “Ồ, lấy nhầm lò , đổi cái khác.”

 

“Khoan !” Dứt lời, một đốm sáng nhỏ lấp lóe xuất hiện, “Thứ trong tay cô là Lò Nữ Oa?”

 

, ngươi cũng Lò Nữ Oa cơ , thông minh thật đấy.” Lâm Tô Anh dùng giọng điệu khoa trương khen một câu.

 

“Cô sớm là Lò Nữ Oa thì xong , cũng chẳng cần tìm cô gây phiền phức.” Đốm sáng thẳng.

 

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

“Thế ngươi hỏi ?”

 

“Không hỏi.”

 

“Ngươi hỏi, tại cho ngươi Lò Nữ Oa?” Lâm Tô Anh hỏi vặn .

 

“Thôi thèm với cô nữa, các mau .” Dường như thể lý sự với Lâm Tô Anh, đốm sáng lập tức biến mất.

 

Lâm Tô Anh cũng nhận về vị trí ban đầu. Cô quanh một lượt, thì chắc chắn cô còn ở trong ảo cảnh nữa.

 

“Cũng gần về đến nơi , nhưng xem chúng về sớm.” Sau khi tình hình của Phục Hy cầm từ Hỗn Độn, Lâm Tô Anh hiểu rằng chỉ khi Hàn Quân Diệp thu phục nó thì mới thoát . Vì cô cũng vội, quanh quất mới nhớ hai chiếc lều của bỏ trong ảo cảnh, e là nhất thời lấy . Cô bèn tiện tay lấy hai cái mới, ném một cái cho Cận Đằng Lưu Quang: “Tìm chỗ nào khuất gió , bọn họ bao giờ mới , chúng cứ chờ thôi.”

 

Cận Đằng Lưu Quang dù hiểu Lâm Tô Anh họ sẽ ngoài, nhưng vẫn phối hợp tìm chỗ dựng lều.

 

 

Trong khi đó, ở một nơi khác, Hàn Quân Diệp đang tiến một địa phận kỳ lạ.

 

Khung cảnh yên bình ban nãy biến mất. Anh phát hiện đang ở một nơi thể thấy cảnh vật xung quanh, chỉ luồng khí cuộn xoáy bên nhưng dám gần. Thanh Phục Hy kiếm vẫn tiếp tục bay về phía , và dĩ nhiên cũng theo nó.

 

Anh cũng rõ vì ở đây. Nói đúng hơn, Phục Hy kiếm dẫn lối tới nơi . Ngay từ lúc bước ảo cảnh, hiểu đang ở trong ảo ảnh. Rồi Phục Hy kiếm đột nhiên tự xuất hiện, đó thông qua cảm ứng khế ước để hiệu cho theo nó.

 

Thời gian bất tri bất giác trôi qua, Hàn Quân Diệp bao lâu. Trong lòng vẫn canh cánh lo cho nhóm Lâm Tô Anh, nhưng nghĩ thì thực lực của họ hề yếu, chắc sẽ xảy chuyện gì. Vì , đành kiên nhẫn theo thanh Phục Hy kiếm.

 

Mãi cho đến khi tới một nơi một cái hồ, mà trong hồ ngừng những tia sét lóe lên.

 

Hàn Quân Diệp bất ngờ nhận những tia sét ở đây cùng loại với tử lôi trong gian sấm sét của . Anh chỉ ngạc nhiên một chút cũng bận tâm nhiều. Trong suy nghĩ của , sấm sét mà hấp thụ thì đúng là với bản . Chẳng cần của ai, giờ đến đây, thì thứ ở nơi đều thuộc về .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-845.html.]

Nghĩ , Hàn Quân Diệp liền thẳng giữa Hồ Sét, khoanh chân, vận chuyển Phục Hy thần công, bắt đầu hấp thụ những luồng tử lôi."

"Sau khi hấp thu bộ luồng sét tím, Hàn Quân Diệp nhận thấy ấn ký tia sét trán Nguyên Anh của hóa thành màu tím. Dù đôi mắt nó vẫn nhắm nghiền, gương mặt toát lên vẻ vô cùng an tường, thanh thản.

 

Hắn hài lòng gật đầu, mở mắt bước khỏi Hồ Sét. Thật bất ngờ, phát hiện thanh Phục Hy kiếm đang lơ lửng giữa trung, đối diện với một cây đàn cổ màu hồng phấn, trông chúng như đang trò chuyện với .

 

“Đó là đàn Phục Hy.” Một giọng ôn hòa bất chợt vang lên từ phía .

 

Hàn Quân Diệp xoay , thấy một đàn ông vận trang phục thư sinh cổ trang đang đó.

 

“Vậy ngài là ai?” Hàn Quân Diệp hỏi.

 

“Ta là Đường Tịnh Thổ, trông giữ đàn Phục Hy. Người đời vẫn gọi là Ngàn Phật Đôn Hoàng,” đàn ông mỉm điềm đạm.

 

“Ngàn Phật Đôn Hoàng? Chẳng danh xưng đó gắn liền với các hang động Phật giáo ở Đôn Hoàng ? Vậy ngài của Phật môn chứ, nhưng trang phục của ngài trông như một Nho sinh.” Hàn Quân Diệp thắc mắc. Dù am hiểu tường tận về Phật giáo, nhưng rõ Phật gia và Nho gia là hai trường phái khác biệt.

 

Đường Tịnh Thổ giải thích: “Các tượng Phật trong hang Ngàn Phật Đôn Hoàng là do tạc nên, vì đời mới gọi bằng danh hiệu đó. Bọn họ chuyện nên mới nhầm lẫn với của Phật môn. Sự thật thường che lấp bởi những lời đồn đoán như đấy.”

 

“Là ngài dẫn đến đây ?” Hàn Quân Diệp hỏi.

 

Đường Tịnh Thổ khẽ lắc đầu: “Không . Là do đàn Phục Hy cảm nhận khí tức của Phục Hy Đại đế , nên dẫn tới đây. Đàn Phục Hy và thanh kiếm là hai món thần khí mà năm xưa Đại đế dựa để tung hoành thiên hạ. Công pháp ngài tu luyện chính là Phục Hy công pháp do ngài tự sáng tạo. Nhìn cái cách hấp thu sấm sét ban nãy, đoán kế thừa nó.”

 

,” Hàn Quân Diệp thẳng thắn thừa nhận.

 

“Thảo nào,” Đường Tịnh Thổ khẽ cảm thán. “Nếu , nhiều năm qua trông giữ nó cũng mệt mỏi . Nay đến, chỉ cần sự công nhận của nó thì thể mang nó .”

 

“Sao ngài thế ?” Đàn Phục Hy dường như đồng tình với lời của Đường Tịnh Thổ, bèn cất tiếng.

 

Hàn Quân Diệp nhún vai, thờ ơ : “Bọn họ sống c.h.ế.t thì liên quan gì đến . Cây đàn thu phục nó, nhưng còn chắc .”

 

“Vậy nếu nó công nhận thì ?” Hàn Quân Diệp hỏi, tin đời chuyện tự dưng bánh ngon rơi miệng .

 

“Nếu nó công nhận, và các bạn của sẽ vĩnh viễn lạc trong thế giới ảo ảnh do nó tạo .” Đường Tịnh Thổ giải thích. “Cậu tại vùng sa mạc gọi là sa mạc C.h.ế.t ? Ấy là bởi vì từ xưa đến nay, vô kẻ tham lam thèm chiếm đoạt đàn Phục Hy. thần khí thứ mà kẻ tầm thường nào cũng thể thu phục. Kết cục là tất cả bọn họ đều mắc kẹt trong ảo ảnh của nó, trả giá bằng chính mạng sống của . Chỉ cần thu phục nó, sa mạc C.h.ế.t sẽ biến mất, và sẽ còn ai bỏ mạng oan uổng nữa.”

 

“Gã đó thật sự nghĩ là đồ câm ? Ta đường đường là thần khí, thể chứ!” giọng của đàn Phục Hy vang lên, vẻ bất mãn.

 

Loading...