Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 920

Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:29:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nhàm chán! Dọa ai đấy? Bọn sợ quá cơ!” Thấy đối phương chuồn lẹ, Lâm Tô Anh bĩu môi, vẫn quên triệu hồi Luân Hồi Đỉnh phang thẳng tới chỗ vệt đen tan biến, “Cho mày dọa bà !”

 

phang lẩm bẩm c.h.ử.i rủa: “Cho mày dọa ! Đồ khốn nhà ngươi, đang yên đang lành ngủ , cứ thích chui dọa . Lẽ thứ như mày nên tồn tại mới , c.h.ế.t quách cho , còn hiện gì hả? Đồ khốn, bà phang c.h.ế.t mày!”

 

Lâm Tô Anh thể tức giận , nghĩ mà xem, con gái Kiều Kiều của cô mới ba tháng tuổi, mà vì cái thứ c.h.ế.t tiệt , cô xa con để đến đây đối phó với nó.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

Nhìn bầu trời trong xanh trở , Lâm Tô Anh ngẩn : “Sao chạy mất ? Ta còn kịp phang mà nó biến mất, thật nể mặt chút nào!”

 

Hàn Quân Diệp thì ho khan hai tiếng: “Bà xã, trông em đáng sợ thật đấy.”

 

“Đương nhiên !” Lâm Tô Anh chẳng hề cảm thấy bộ dạng lúc nãy của cả. “Ai bảo nó dám em xa Bảo Bảo và Kiều Kiều nhà chứ, đáng phang cho một trận!”

"Hóa Lâm Tô Anh giận dỗi là vì nhớ con. Thật , lẽ thể mang cục cưng nhà cùng, nhưng Hàn Quân Diệp ích kỷ, chỉ tận hưởng thế giới riêng tư với vợ. Vì thế, mới tìm cách để con trai ở núi Côn Luân. Dĩ nhiên, ý đồ đen tối tuyệt đối thể để Lâm Tô Anh phát hiện, nếu Hàn Quân Diệp chắc sẽ đỡ nổi một trận đòn.

 

Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp trở mặt đất, vị Lạt Ma lắc đầu ngao ngán: “Hôm nay hai vị tay thì nhẹ nhàng thật đấy, nhưng đến lúc chín mặt trời cùng xuất hiện trong tương lai, e là sẽ khốn khổ lắm đây.”

 

“Tại lúc đó khốn khổ chứ?” Lâm Tô Anh thắc mắc.

 

Vị Lạt Ma giải thích: “Thật mỗi con mắt của hố đen xuất hiện, một là để thăm dò, hai là để giải phóng bớt một phần sức mạnh. Cứ tưởng tượng tổng sức mạnh là mười phần, mỗi con mắt xuất hiện sẽ giải phóng một phần, đến khi chín hố đen cùng lúc xuất hiện thì uy lực của chúng cũng chỉ còn chín phần mười. hôm nay đập nó một trận hả hê, khiến sức mạnh của nó thoát dồn nén bộ bên trong. Đến lúc đó, khi chúng đồng loạt xuất hiện, sức mạnh đương nhiên sẽ càng kinh khủng hơn.”

 

Hàn Quân Diệp nhướng mày trêu chọc: “Này hòa thượng, ngờ ông mà cũng dùng từ “khốn khổ” cơ đấy.”

 

“Ta đồ cổ ,” vị Lạt Ma đáp, ngờ rằng đến lúc mà Hàn Quân Diệp vẫn còn tâm trạng đùa cợt.

 

Hàn Quân Diệp đột nhiên lên tiếng: “Này hòa thượng dỏm, đến Côn Luân ở ẩn một thời gian ?”

 

Thật , cả Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp đều nắm chắc phần thắng trong việc tìm Hỗn Độn Đỉnh. Suốt mấy năm qua, họ tìm kiếm ở vô nơi, thậm chí dùng thần thức quét qua bộ kho tàng của các quốc gia thế giới nhưng vẫn tìm thấy một chút manh mối nào. Chẳng ai Hỗn Độn Đỉnh cuối cùng đang ngủ say ở nơi nào. Nếu nó thật sự đang chìm trong giấc ngủ say, e rằng dù cho hai bản lĩnh thông thiên cũng chắc tìm .

 

Lâm Tô Anh thêm: “Thì . Em còn đang nghĩ đến chuyện gì khác cơ. Thật gì to tát , nếu cuối cùng vẫn đối mặt thì nó hung dữ lợi hại cũng chẳng còn quan trọng nữa. Điều cần quan tâm bây giờ là, ít nhất trong thời điểm hiện tại, sống hơn một chút, vui vẻ hơn một chút là .”

 

Lâm Tô Anh điềm tĩnh : “Chín hố đen chắc chắn sẽ xuất hiện. theo tính toán của Long trưởng lão, chúng hẳn là vẫn còn sáu năm để chuẩn . nghĩ chúng sẽ tận dụng sáu năm để tìm kiếm Hỗn Độn Đỉnh, hy vọng thể tìm nó ngay khoảnh khắc đại họa ập đến.”

 

Cả Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp đều hiểu rõ đạo lý “mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”. Vì , dù mắt vẫn tìm Hỗn Độn Đỉnh, họ vẫn hề lo lắng. Cùng lắm thì đến lúc đó, họ sẽ cố hết sức bảo vệ cho mảnh đất Côn Luân trong sạch .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-920.html.]

Nghe , vị Lạt Ma khẽ mỉm : “Không ngờ ngỏ lời mời . Ta còn tưởng sẽ chẳng bao giờ mở miệng đấy.”

 

Hàn Quân Diệp hừ khẽ một tiếng: “Vốn dĩ cũng định , nhưng dù ông với Long trưởng lão cũng là bạn cũ, nên mới hỏi thôi.”

 

Vị Lạt Ma xong, trầm ngâm một lát : “Khoảng thời gian sắp tới vẫn sẽ tương đối yên . Ta đây thêm một thời gian nữa, dù nơi cũng là những tín đồ của , thể để họ thất vọng. Cho nên, hy vọng cuối cùng đều đặt ở hai vị. Hai vị cũng đừng để một lão hòa thượng như mất tất cả nhé.”

 

“Biến ,” Hàn Quân Diệp thẳng thừng đáp, “ chẳng quan tâm.” Nói , kéo tay Lâm Tô Anh rời .

 

Hai về ngay. Đã mất công ngoài một chuyến, họ dự định dạo một vòng quanh vùng núi tuyết để mua chút quà cho bọn trẻ mới trở về."

"Lâm Tô Anh và Hàn Quân Diệp thật lòng yêu thương con cái. Mỗi ngoài, họ đều mua cả đống đồ về, và cũng ngoại lệ. Lâm Tô Anh cứ mải mê chọn cả núi đồ, còn trả tiền lúc nào cũng là Hàn Quân Diệp.

 

“Tiểu Anh!”

 

Một giọng quen thuộc vang lên khiến Lâm Tô Anh đầu . Cô bất ngờ khi thấy gọi là Đỗ Tuyết và Trác Kháng.

 

“Tiểu Tuyết, Trác Kháng, hai ở đây?” Lâm Tô Anh ngờ tình cờ gặp họ ở nơi .

 

“Tớ và Trác Kháng kết hôn , đến đây để hưởng tuần trăng mật,” Đỗ Tuyết vui vẻ đáp.

 

Kết hôn với Trác Kháng ư? Lâm Tô Anh thoáng ngạc nhiên. Cô nhớ rõ đây Trác Kháng bạn gái mà.

 

“Sao gửi thiệp mời cho tớ?” Lâm Tô Anh hỏi.

 

Đỗ Tuyết giải thích: “Bọn tớ chia hôn lễ hai phần. Phần một là hưởng tuần trăng mật , coi như là du lịch kết hôn. Đợi khi về mới tổ chức tiệc rượu mời .”

 

“Vậy thì chúc mừng hai nhé.” Lâm Tô Anh chân thành chúc phúc.

 

“Oa, Tiểu Anh, giấu con kỹ quá, tớ còn gặp mặt bao giờ.” Đỗ Tuyết tỏ vẻ bất mãn.

 

“Đợi lúc hai tổ chức tiệc rượu, tớ sẽ dắt chúng đến. Một trai một gái, con bé mới ba tháng thôi.” Lâm Tô Anh .

 

Đỗ Tuyết sang Hàn Quân Diệp, tò mò hỏi: “Hai vợ chồng cũng ở đây?”

 

“Bọn tớ đến thăm một bạn cũ, tiện thể mua ít d.ư.ợ.c liệu và đồ chơi về.”

Loading...