Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy vạch đen hiện đầy trán Lâm Tô Anh. Sao cảm giác như đang câu thoại kinh điển “Em gái , hình như gặp ở ” thế nhỉ? Này cô nương, chị chắc là chị nhầm phim trường đấy chứ?"
"Cũng may một thời gian tiếp xúc, cô chị họ Lưu trông khá nam tính cũng xem như rộng rãi, chỉ là tính cách xuề xòa. Chắc cũng vì mà bạn trai cô mới thích mê , Lâm Tô Anh thầm cảm thán một câu: “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.”
Thời gian trôi thật nhanh. Lần tụ tập, hát hò chỉ là phụ, bàn chuyện vùng núi tuyết mới là chính. Ai nấy đều quên mục đích của buổi hẹn, chỉ hát vài bài cho khí nhanh chóng thảo luận.
“Đây là tuyến đường tớ lên kế hoạch, xem thử .” Trác Kháng lấy laptop từ trong túi , mở bản đồ vạch sẵn cho cả nhóm Lâm Tô Anh xem.
“Bây giờ là tháng 7, ở chỗ chúng tháng 7 tháng 8 là nóng nhất, nhưng thời tiết vùng núi tuyết dễ chịu. Chuyến chúng du lịch tự lái nên cần mang thêm nhiều đồ giữ ấm. Về tuyến đường, chúng sẽ theo quốc lộ Xuyên-Tạng, thấy ?” Trác Kháng giải thích.
Lâm Tô Anh mỉm nhẹ: “Thật nếu chúng tự lái xe, tớ sẽ chọn tỉnh Vân Nam , từ đó vòng đến vùng núi tuyết. cung đường đó chỉ hợp với dân du lịch bụi thôi, còn ô tô thì tiện lắm. Vậy cứ theo kế hoạch của , đường Xuyên-Tạng .”
“Tốt, chuẩn nhé. Tuần chúng lo liệu đồ đạc, thứ hai tuần xuất phát. Mọi thấy thế nào?” Trác Kháng hỏi.
Thực hôm nay là thứ sáu, nghĩa là chỉ còn hai ngày cuối tuần để chuẩn . Cũng may Lâm Tô Anh chuẩn xong xuôi từ , chỉ cần về nhà xếp đồ ba lô là xong. “Được thôi, cứ quyết định .”
“Vậy thì nâng ly, chúc cho chuyến của chúng vui vẻ nào!” Đỗ Dũng giơ cốc bia lên, về phía Lâm Tô Anh và hai cô gái còn .
Lâm Tô Anh và hai cũng chỉ nâng ly nước ngọt lên cụng một cách tượng trưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-94.html.]
Vừa về đến nhà, Lâm Tô Anh bắt tay thu dọn hành lý. Lâm Tô Viêm vốn cùng nên cũng ở phụ giúp chị gái .
Hai ngày cuối tuần trôi qua trong nháy mắt. Sáng thứ hai, Lâm Tô Anh cất hết đồ đạc gian riêng, chỉ khoác một chiếc ba lô trông vẻ trống lên vai và cửa.
Bố Lâm tiễn con gái cửa, dù rõ năng lực của cô nhưng vẫn yên tâm mà dặn dò: “Tiểu Anh, ngoài cẩn thận đấy nhé.”
Lâm Tô Anh gật đầu: “Bố yên tâm, con sẽ chú ý mà.”
Thấy Lâm Tô Anh chỉ một cái ba lô, Đỗ Tuyết tò mò hỏi: “Cậu mang mỗi từng đồ thôi ?”
“Đừng ba lô của tớ nhỏ nhé, đồ bên trong ít .” Đương nhiên Lâm Tô Anh sẽ giải thích rằng đồ trong ba lô thực chất chỉ là để cảnh thôi.
Đỗ Dũng và Trác Kháng cũng mang nhiều đồ. Là con trai, họ cho rằng cần lỉnh kỉnh, nhưng ngờ một cô gái như Lâm Tô Anh còn gọn nhẹ hơn. Đỗ Dũng : “Thôi , nếu đủ thì đến nơi mua cũng .”
Lâm Tô Anh dĩ nhiên suy nghĩ của họ, cô chỉ quẳng ba lô cốp xe chỗ còn trống ở hàng ghế .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện