Dị Năng Thần Y Tái Sinh Thời Hiện Đại - Chương 979
Cập nhật lúc: 2025-10-16 09:31:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gã áo đen bật , cũng xuống theo. “Xem các cũng là những thú vị đấy.”
“Cũng bình thường thôi ạ, chơi game vốn là để tìm kiếm sự thoải mái mà.” Túy Hồng Trần đáp lời một cách phóng khoáng, dứt khoát mở một vò rượu. “Nào, nếm thử , đây là rượu Nữ Nhi Hồng do chính tay ủ đấy, cất kỹ mãi uống, giờ lấy mời là .”
Cô rót một chén đưa cho Nhất Kiếm Côn Luân. Anh nhận lấy, hào hứng : “Tới nào, cùng cạn chén!”
“Rượu Nữ Nhi Hồng là để dành cho con gái lúc xuất giá mới uống ?” Nắng Gắt Say Cá tò mò hỏi.
Túy Hồng Trần mỉm , uống một ngụm đáp: “ là nên uống lúc xuất giá, nhưng khi đó quên mất. Giờ cùng thưởng thức cũng thôi mà.”
“Chị, em nhớ là tửu lượng chị kém lắm mà, chị cẩn thận một chút.” Thích Ứng Trong Mọi Tình Cảnh lo lắng nhắc nhở.
Lời còn dứt, chỉ “bịch” một tiếng, Túy Hồng Trần ngã lòng Nhất Kiếm Côn Luân, khuôn mặt đỏ bừng, rõ ràng là say mèm.
“Mới say ? Tửu lượng cũng kém quá .” Nắng Gắt Say Cá kinh ngạc thốt lên.
Thích Ứng Trong Mọi Tình Cảnh thở dài: “Em cũng ngờ tửu lượng của chị em kém đến mức . Thật ở ngoài đời, chị uống rượu , thuộc dạng chỉ cần ngửi thấy mùi cồn là say. Có chị kho cá, lỡ tay cho nhiều rượu gia vị một chút, ăn xong liền say bất tỉnh nhân sự.”
“Nghe vẻ thú vị đấy.” Phong Vô Ngân mỉm .
“Thú vị cái gì chứ.” Thích Ứng Trong Mọi Tình Cảnh cau mày. “Năm em mười hai tuổi, chị gái em mười lăm tuổi, ba em qua đời vì t.a.i n.ạ.n xe cộ. Một chị gồng gánh cả gia đình. Mỗi ngày chị nhiều việc, nhận đủ công việc thêm, nhưng vì đủ tuổi nên đến cả việc rửa bát thuê cũng chẳng ai nhận. Sau , ngày nào chị cũng gắng gượng dậy từ bốn giờ sáng, ngoại ô thu mua rau củ mang chợ trung tâm để bán. cũng đấy, trong chợ đủ thứ đồ ôi thiu, đôi khi còn cả mùi hèm rượu nồng nặc. Đã ít chị suýt gặp chuyện. Cứ như cho đến khi chị trưởng thành, xin siêu thị nhân viên thu ngân thì cuộc sống mới khá hơn một chút.”
"Ánh mắt Tùy Duyên dường như đang chìm hồi ức, xa xăm : “Cơ mà cũng bất ngờ xảy . Em nhớ một , một vị khách lỡ tay vỡ một chai rượu ngay quầy thu ngân. Chị em lúc đó suýt nữa thì ngất xỉu tại chỗ. Để ai nhận điều bất thường, chị nghiến răng lấy một cây kim châm ngón trỏ của . Sau khi về nhà, chị ngủ li bì cả ngày lẫn đêm mới tỉnh táo . Lúc đó em sợ c.h.ế.t khiếp.”
“Chị của thật dễ dàng gì,” Nắng Gắt Say Cá cảm thán.
Tùy Duyên gật đầu, giọng nhỏ : “Vâng ạ, chị em vất vả nhiều , nhưng chị kiên cường và đối xử với em cực kỳ . Tiền em học cấp ba lên đại học, phần lớn đều do một tay chị lo liệu. Mấy năm trời chị chẳng nỡ mua cho một bộ quần áo, một cái váy mới. Giờ chị hai mươi lăm tuổi mà vẫn bạn trai. May mà bây giờ rể. Anh rể, đối xử thật với chị em đấy nhé.”
Nói xong, Tùy Duyên cũng gục xuống bàn, xem say mềm.
“Hai chị em nhà tửu lượng kém thật đấy,” Phong Vô Ngân buông một câu.
Người mặc đồ đen bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Mọi xem cuộc sống của hai chị em họ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-979.html.]
“Xem ?” Nắng Gắt Say Cá tò mò hỏi.
“Ta là một chương trình do hệ thống chính thiết lập,” mặc đồ đen giải thích. “Về cơ bản, hệ thống thể truy xuất thông tin của chơi, đặc biệt là game dựa sức mạnh tinh thần. Thế nên chỉ cần xâm nhập sâu trong tiềm thức là thể thấy quá khứ của họ.”
“Không cần,” Nhất Kiếm Côn Luân dứt khoát từ chối. “Vợ của cần nhớ quá khứ. Cô chỉ cần sống cho hiện tại và tương lai là đủ . Vì , cần đây cô trải qua những gì, chỉ cần trong cuộc đời của cô từ nay về là .”
Người mặc đồ đen chằm chằm Nhất Kiếm Côn Luân một lúc lâu mới : “Anh cũng là một cá tính đấy.”
“ , nhưng một khi cưới cô , thì cô chính là tất cả của ,” Nhất Kiếm Côn Luân khẳng định.
Khoảng một ngày rưỡi , Túy Hồng Trần mới tỉnh , cô lắc lắc cái đầu vẫn còn choáng váng: “Mình say mất .”
“Chị dâu, tửu lượng của chị thật sự cần cải thiện đấy,” Nắng Gắt Say Cá thẳng, sang Tùy Duyên tỉnh từ : “Cả nữa, hai chị em nhà tửu lượng kém quá .”
Dường như Túy Hồng Trần mệt nên vẫn ngủ say. Nhất Kiếm Côn Luân cũng tỏ sốt ruột chút nào. Dù thì họ cũng đồng ý ở cùng mặc đồ đen năm ngày năm đêm, nên cả nhóm cứ thế tán gẫu trời đất.
Túy Hồng Trần ngượng nghịu: “Thật cũng thể trách em . Tửu lượng của em từ nhỏ kém . Hồi ba em còn sống, ông , lúc sinh em cũng là lúc ông đang cai rượu, nên thành “di chứng”. Em chỉ cần ngửi thấy mùi rượu là say .”
“Thế mà em còn uống ?” Nhất Kiếm Côn Luân bất lực hỏi.
Người mặc đồ đen cầm vò rượu lên, tu một ngụm lớn gật gù: “Rượu ngon, rượu ngon.” Ngoài câu đó , chẳng thêm gì.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Nhất Kiếm Côn Luân liền gật đầu, nghiêm giọng với vợ: “Từ nay về , em uống rượu nữa.”
“Vâng.” Túy Hồng Trần ngoan ngoãn đồng ý. Dù cô cũng nghiện rượu, ủ rượu chủ yếu là để bán. “Vậy... em còn mười vò Nữ Nhi Hồng và hai mươi vò Hoa Điêu, lấy ?”
“Đưa hết cho ,” Nhất Kiếm Côn Luân dứt khoát .
“Vâng ạ,” Túy Hồng Trần lên tiếng đáp, lấy hết rượu trong túi hành trang đưa cho Nhất Kiếm Côn Luân."
"Nhất Kiếm Côn Luân một lượt các loại rượu, thật sự chút cạn lời. Bà xã nhà uống rượu, nhưng tay nghề ủ rượu chẳng dạng , ít nhất cũng đến hai ba mươi loại khác .
Túy Hồng Trần lè lưỡi tinh nghịch: “Thật ban đầu em định học ủ rượu. Chỉ là hồi còn ở Thôn Tân Thủ, em thăm hết các NPC khác, nếu ghé qua chỗ ông lão bán rượu thì thật mất lịch sự, thế là em bèn mang một ít thịt heo qua biếu. Ai ngờ ông tặng em một cuốn bí kíp ủ rượu, từ đó em mới nghề .”