Nghe đến đây, Lâm Tô Dĩnh liền hỏi: “Vậy ạ... Bác ơi, cháu một bạn cũng đang tìm nuôi một con ngao Tây Tạng, bác quen ai ạ?”
Bác Bố Nhã đáp: “Tìm ngao còn xem duyên nữa. Hay là thế , bác sẽ hỏi giúp cháu, sẵn tiện ngày mai đưa các cháu đến núi tuyết bên xem . Biết vận may tới, các cháu gặp một con ngao thuần chủng thì . Mà nếu như gặp thì chúng cứ coi như săn một chuyến, núi tuyết nhiều con mồi lắm.”
“Tuyệt quá!” Lâm Tô Dĩnh vốn là dân du lịch nên hào hứng, ngắm khung cảnh núi tuyết hùng vĩ thì còn gì bằng.
Lúc , Đỗ Tuyết tò mò hỏi: “Cháu núi tuyết Thần nữ, là thật ạ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Đương nhiên là thật ,” bác Bố Nhã nghiêm túc trả lời. “Bác thì rõ mặt mũi cô nương , nhưng đời đời kiếp kiếp dân ở đây đều sống sự che chở của Thần nữ núi tuyết. Có bà phù hộ, chúng mới sống yên , hạnh phúc thế .”
“Vậy ai từng gặp Thần nữ núi tuyết ạ?” Đỗ Tuyết vẫn tò mò gặng hỏi.
Những khác cũng lắng đầy hứng thú.
“Bác thì gặp, nhưng cụ của ông thì gặp ,” bác Bố Nhã bắt đầu kể câu chuyện lưu truyền trong dòng họ. “Nghe kể, hồi đó cụ núi săn bắn, may gặp bão tuyết lấp đường về. Giữa lúc đói mệt lả , cụ bỗng thấy phía một căn nhà nhỏ tỏa khói bếp lượn lờ. Cụ bèn lê bước đến xin ở qua đêm. Chủ nhà là một cô gái trẻ tuyệt trần, cô nhiệt tình tiếp đãi cụ. Ăn no xong, cụ ngủ một giấc say sưa. Ai ngờ sáng hôm tỉnh dậy, cụ thấy đang một vạt cỏ xanh mướt, xung quanh vẫn là tuyết trắng bao la, chỉ riêng chỗ cụ là cỏ non mơn mởn. Bên cạnh đám cỏ còn mấy quả dại. Lúc đó cụ mới vỡ lẽ rằng Thần nữ núi tuyết bụng cứu giúp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-than-y-tai-sinh-thoi-hien-dai/chuong-99.html.]
Lâm Tô Dĩnh gật gù, lẽ đó hẳn là Thần nữ, nhưng một sinh vật phép thuật sống núi tuyết thì chắc chắn cũng là một linh vật đầy linh tính. Cô mỉm , hướng mắt về phía ngọn núi tuyết xa xăm. Dù ánh đêm, ngọn núi vẫn phảng phất một sắc hồng mờ ảo, nhưng điều đó thể che linh khí ngút ngàn tỏa từ nó.
Hôm đó, thể là một bữa tiệc rượu thịt no nê đúng nghĩa. Ăn uống xong xuôi, dọn dẹp một lát, ai nấy đều một giấc ngủ thật ngon.
Sáng hôm , bác Bố Nhã đích đưa cả nhóm lên đường đến núi tuyết.
Nhà bác Bố Nhã cách chân núi tuyết một giờ đường. May mà nhà bác một chiếc xe ba gác nên quyết định bỏ chiếc Land Rover của , hào hứng trèo cả lên chiếc xe của bác.
Thảo nguyên bao la bát ngát điểm xuyết những đóa hoa dại tên, thỉnh thoảng văng vẳng tiếng hò hét của chăn cừu. Cuộc sống thảo nguyên tuy giản dị và vất vả, nhưng khiến lòng khoan khoái, thảnh thơi đến lạ.
“Đẹp quá!”
Khi chiếc xe dừng chân núi, bước xuống và khỏi kinh ngạc thốt lên khi tận mắt chiêm ngưỡng vẻ hùng vĩ của ngọn núi tuyết."
"Ngọn núi tuyết quả đúng như lời đồn, tuyết phủ trắng xóa quanh năm tan. Dù cho cây cỏ xung quanh vẫn đổi theo bốn mùa, xuân đ.â.m chồi, hạ tươi , thu úa vàng, đông giá rét, thì đỉnh núi vẫn vĩnh viễn một màu trắng xóa. Núi tuyết quả hổ là một trong những khu rừng nguyên sinh bảo tồn nhất của Hoa Hạ, từ xa chỉ thấy một màu trắng mênh mông, nhưng khi bước trong mới cảm nhận sức sống vô hạn ẩn chứa bên trong.