Chương 151:
Cố Bách Nhiên kinh ngạc cô: “Trọng trách của cô thật nặng nề.” Hàn Hướng Nhu bất lực
lắc đầu: “Ai bảo là chưởng môn tương lai chứ, ai bảo tổ sư của chúng tại yêu cái như
, đều là phận cả!“ Hàn Hướng Nhu đưa tay tên xoa xoa cái bụng trống , lúc mới
ý thức rằng một ngày ăn cơm, nếu sáng sớm ăn một miếng
linh chỉ ở chỗ yêu cây Lý Nguyệt Nhi chỉ sợ lúc dày bắt đầu đau . Ở gần bệnh viện
nhiều quán cơm, Hàn Hướng Nhu ngó một lượt quuyết định ăn mì thịt bò ở một quán ăn
đối điện bệnh viện. Ở đây nhiều quán ăn nhưng quán mì bò tài khí vượng nhất, chắc
chắn do đồ bọn họ ngon.
Cố Bách Nhiên đang chuẩn lái xe , chỉ thấy Hàn Hướng Nhu đang băng qua đường. Anh
chạy đuổi theo, bất lực cô: “Cô gì ? “ ăn mì thịt bò!” Hàn Hướng
Nhu xong đột nhiên ý thức quên mất Cố Bách Nhiên, cô chột hổ:
“Tổng giám đốc Cố chắc cũng đói bụng , mời ăn mì thịt bò ?”
Cố Bách Nhiên quán ăn tầm thường thì do dự một lát: “nếu ăn cùng với cô sẽ
gặp quỷ nhỉ?”
Hàn Hướng Nhu: "..."
Cố Bách Nhiên biểu cảm thẹn quá hóa giận của Hán Hướng Nhu thì nhịn ,
về phía quán mì thịt bò : “Hiến khi thấy cô chèn ép , còn mời ăn mì thịt
bò, gặp quỷ cũng đáng giá.”
Hàn Hướng Nhu buồn giận : “Không lúc nào cũng xui xẻo như , chỉ vì
năm nay là năm tuổi của , cho nên tình huống cũng tương đối đặc biệt, sang năm là .”
Bây giờ đang là giờ ăn cơm, nhiều tới quán ăn mì thịt bò, Hàn Hướng Nhu vòng
quanh lâu ơi là lâu cuối cùng cũng tìm một bàn khách ăn xong kịp dọn dẹp. Hàn
Hướng Nhu gọi nhân viên phục vụ tới dọn dẹp bàn gọi Cố Bách Nhiên tới .
Cố Bách Nhiên quần áo giá trị nhỏ ở , kiên quyết ở bên cạnh,
cho đến khi nhân viên phục vụ dọn dẹp sạch sẽ mới tới .Sau khi Hàn Hướng Nhu hỏi
thăm ý kiến của Cố Bách Nhiên thì gọi hai bát mì thịt bò nổi tiếng của quán, gọi thêm một ít
lòng xào cay, thịt bò xì dầu, gan bò,…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-151.html.]
Chưa tới mười phút hai bát mì thịt bò nóng hổi bưng lên, Hàn Hướng Nhu ngửi thấy
mùi thơm thì thể chờ đợi nữa, bưng bát mì đến mặt . Sợi mì mềm dẻo,
nước sốt thịt bò đậm đà, nước dùng thanh ngọt, Hàn Hướng Nhu nếm thử một miếng
ngừng gật đầu, ăn một miếng thức ăn, một miếng mì, ăn mà mồ hôi đầy đầu.
Cố Bách Nhiên mặc dù cũng đói, nhưng vẫn ăn từ tốn, Hàn Hướng Nhu ăn hết một tô mì
lớn thì mới ăn hết hơn nửa bát. Cô lấy khăn giấy lau mồ hôi trán, thỏa mãi thở dài: “Đây
là món mì thịt bò ngon nhất mà từng ăn, chẳng trách tài vận nhà ông sung túc như .”
Cố Bách Nhiên mặc dù gia nhập môn phái, nhưng hứng thú với những
chuyện liên quan tới huyền học. Anh thấy Hàn Hướng Nhu nhắc tới hai chữ tài khí, nhịn
hỏi: “Làm thế nào để thấy tài khí ?”Hàn Hướng Nhu nhướng mày, vẻ cao thâm
: “Anh tử của môn phái chúng , nên thể dạy .”Cố
Bách Nhiên thấy cái biểu cảm của Hàn Hướng Nhu nhiều , nhịn
khẽ hỏi: “Vậy tại cô dạy nội dung huyền y?”
Hàn Hướng Nhu thản nhiên : “ chỉ dạy những kiến thức thông thường, chứ
độc môn của phái , trong phạm vi hạn chế. Nếu gia nhập phái Thiên Nhất của
chúng thì thể học huyền y nhất mạch, cái học sâu lắm sợ truyền thừa
.”Cố Bách Nhiên Hàn Hướng Nhu bằng ánh mắt cao thâm khó dò: “Lúc nào cô
cũng thuyết phục gia nhập Thiên Nhất của cô, đầu tư tiền xây
dựng môn phái ?”Hàn Hướng Nhu hai mắt đột nhiên sáng lên: “Còn đường tắt
TBC
như ? Vậy thì nhanh chóng gia nhập ! Hai trăm triệu là đủ !”
Vẻ mặt của Cố Bách Nhiên xám ngắt, một lúc lâu từ trong kẽ răng mới nặn một chữ :
“Không!”Hàn Hướng Nhu biểu cảm của thì cảm thấy khó hiểu, sư tương lai tính
cách cũng thất thường quá , hổ danh là tổng giám đốc, tâm tư kín kẽ quá!Khi Hàn
Hướng Nhu lái xe về nhà hơn tám giờ, Lưu Thục Cầm Hàn Hướng Nhu vẫn mặc bộ quần
áo tối hôm qua ngoài đau lòng bất lực: “Rốt cuộc tối hôm qua hai em các con
? Anh con thì như ăn mày, suýt chút nữa bảo vệ dùng dùi cui điện đuổi ngoài,
còn một cô gái trẻ như con hai ngày quần áo, con bụi bẩn ở con ,
cả ngày mặt mày xám xịt như thế thì đối tượng?”