Chương 179:
“Âm ầm!” Một tia sét chiếu sáng bầu trời đêm, bà cụ ở trong quan tài gỗ dậy từ từ
đầu, một nửa khuôn mặt của bà cụ biến thành mèo. Hàn Thịnh Vĩ thấy dáng vẻ của bà cụ
khôngp khỏi giật , nửa khuôn mặt của bà cụ vẫn là đáng vẻ túc chết, sắc mặt xanh trắng,
TBC
mảng hoen tử thi, trong mắt chỉ tròng trắng thấy màu đen. Mà một nửa mặt khác
biến thành mèno mọc đầy tông mèo màu đen, đôi mắt trợn tròn hiện ánh sáng xanh, thậm chí
má còn mọc mấy chục chòm râu dài. Thân thể của bà cụ mặt mèo thoăn thoắt nhảy
ngoài quan tài xổm ở trêun vách quan tài, há miệng phát tiếng gào thét chói tai, trong
miệng lộ bốn chiếc răng nanh nhọn hoắt, mà một bàn tay lộ của bà cụ biến thành vuốt
mèo. Phụ nữ và trẻ con nhà họ Hà thấy dáng vẻ của bà cụ dọa sợ thét chói tai chạy trốn
khắp nơi, Hàn Hướng Nhu cầm lá bùa bay lơ lửng định tiến tên, Hà Đại bỗng nhiên ngăn cản
cô, cầu xin: “ xác c.h.ế.t vùng dậy bình thường chỉ cần dùng một mồi lửa là xong , nhưng
nếu như trong lòng thực sự khó an tâm! Đại sư ngài thể biến trở hình
dạng ban đầu, để an táng bà ?”
Hàn Hướng Nhu suýt nữa phun một ngụm máu, xác c.h.ế.t vùng dậy mà ông còn
phục hồi t.h.i t.h.ể như cũ, thể yêu cầu quá cao. Nếu ở hiện thực gặp loại
, Hàn Hướng Nhu chắc chắn sẽ đầu ngay cả lườm cũng lười cho ông , ông
thích tìm ai thì tìm, hầu hạ. hôm nay đang thi đấu, nếu Hàn Hướng Nhu đạt
thứ hạng thậm chí cô sẽ cộng thêm điểm, nhất định dựa theo yêu cầu của
bọn họ.
Hàn Hướng Nhu phiền muộn thở dài, đầu Hàn Thịnh Vĩ như lâm đại địch, nâng
cằm về phía : “Anh lên !”
“Anh lên cái gì?” Hàn Thịnh Vĩ suýt nữa thì cắn nhầm đầu lưỡi của , hoảng sợ
Hàn Hướng Nhu, lộ biểu cảm dám tin: “Tại là lên? Anh thể !”
“Có gì mà , bà cụ khó đối phó như .“ Hàn Hướng Nhu như lẽ
đương nhiên: “Chẳng may em cẩn thận đánh c.h.ế.t bà thì phiền toái, túc cho
tuyện tay một chút, cũng thể để thứ tự của quá khó coI.” Hàn Thịnh Vĩ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-179.html.]
trong lòng cũng nhiều dũng khí hơn, lau mồ hôi trong lòng bàn tay tên , khi
nuốt hai ngụm nước bọt, hai cánh tay cầm gậy vọt tới mặt bà cụ mặt mèo. Bà cụ mặt mèo
nhảy tên một cái, vuốt mèo bên trong móng tay b.ắ.n , giống con đao sắc bén lao về phía mặt
Hàn Thịnh VI. Hàn Thịnh Vĩ ngừng bước, cây gậy nâng lên chặn vuốt mèo. Anh cảm nhận
vuốt mèo của bà cụ tuôn cố ép cây gậy xuống, hất cổ tay tên trực tiếp hất văng bà cụ mặt
mèo đang nắm chặt cây gậy. Sau đó Hàn Thịnh Vĩ tại theo sát vài bước, vung mạnh cây gậy
xuống túc nện trúng tưng của bà cụ mặt mèo.
Bà cụ mặt mèo phát một tiếng “Ngao” đau đớn, bà cụ đầu mắt mèo giận dữ trợn lên
Hàn Thịnh Vĩ, cơ thể của bà cụ nhảy lên đáp xuống đầu tường, trong nháy mắt chạy biến
còn hình dáng.
Hàn Thịnh Vĩ thấy đánh bà cụ mặt mèo chạy trốn, trong lòng lập tức tự tin hơn nhiều,
mặt lộ vài phần tự đắc. Hàn Hướng Nhu nhắc nhở: “Hiện tại bà vẫn quen
với thể mới cho nên mới phản ứng chậm chạp, chờ gặp chắc chắn
dễ đắc thủ như , tuyệt đối nên khinh địch.” Trong lòng Hàn Thịnh Vĩ run lên, vội
vàng gật đầu.
Hà Đại, Hà Nhị lau nước mắt tới, lóc mà hỏi: “Đại sư, bây giờ?”
Hàn Hướng Nhu trầm ngâm trong chốc lát, đột nhiên hỏi: “Lúc ông trấn của các
ông xuất hiện vài chuyện xác c.h.ế.t vùng dậy? Rốt cuộc xảy chuyện gì?”
Hà Đại do dự thoáng qua Hà Nhị, Hà Nhị lập tức hiểu ý của ông nhanh chóng đóng cửa
lớn . Lúc Hà Đại mới nhỏ giọng : “Từ nửa tháng trấn của chúng bắt đầu
xuất hiện nhiều chuyện kỳ quái, mồ mả vô duyên vô cớ nứt, bên trong quan tài gỗ trống
rỗng, t.h.i t.h.ể tung tích. Tất cả những mới c.h.ế.t vì đủ loại lý do, tất cả đều gặp
tình trạng xác c.h.ế.t đều vùng dậy. Sau mười một giờ đêm, bên ngoài luôn tiếng quỷ sói
tru, nhưng khi thấy những âm thanh đó tuyệt đối cử động cũng đừng
lén, nếu sẽ xảy chuyện. Cháu trai nhỏ ba tuổi của ông Lý sát vách nhà nửa đêm
thấy động tĩnh sấp cửa sổ , chờ lúc lớn phát hiện thể của đứa bé lạnh
cóng, nó câu mất hồn. Bây giờ trong lòng ở trấn bàng hoàng,
mất mạng lúc nào.”