Chương 196:
Khi đạo trưởng Trường Minh đạo trưởng Minh Dương đề cập tới việc Hàn Hướng Nhu là
tử của phái Thiên Nhất, tâm sự thuở thiếu thời của ông tại một nữa xông lên đầu. Ông
thậm chí quên luôn cả đồ của , trong mắt tất cả đều là Hàn Hướng Nhu, đó chính là
tử của phái Thiên Nhất đấy! Khi ông thấy Hàn Hướng Nhu thi triển đạo pháp cao siêu, Hàn
Hướng Nhu tăng vẽ bùa, Hàn Hướng Nhu lưu loát bói toán thì trong lòng cầm
mà xúc động, chỉ tiếc thể ngửa đầu lên hò hét: Chỉ tử như mới xứng đáng với
phái Thiên Nhất. Đạo trưởng Trường Minh vốn cho rằng khoảnh khắc hưng phấn nhất trong
cuộc đời chính là lúc tìm phái Thiên Nhất trong lời
đồn, cho tới bây giờ ông mới phát hiện vẫn còn quá trải sự đời. Ông
mơ cũng ngờ một ngày thấy bản tôn của Hàn Tĩnh Tu.
Nhìn bóng màn hình, đạo trưởng Trường Minh kích động cắn ống tay áo, lệ rơi đầy
mặt. Cuối cùng ông cũng thấy thần tượng sống , đời c.h.ế.t cũng nuối tiếc.
Lúc ở trong hang núi, tâm trạng của Hàn Hướng Nhu cũng khác gì đạo trưởng Trường
Minh. Ở đây nhiều tử như mà cũng thể liên lạc với sư phụ của họ ở bên
ngoài ảo cảnh, Hàn Hướng Nhu chỉ lo rằng bùa chú của cô sẽ mất hiệu lực.
Cũng may tổ sư gia vĩnh viễn là tổ sư gia của cô, khi thấy bùa chú tỏa ánh sáng bạc suýt nữa
thì chọc mù mắt , Hàn Hướng Nhu lập tức an tâm trở , trong đám đông , cuối
cùng tổ sư gia nhà vẫn đáng tin cậy nhất.
Hàn Hướng Nhu thấy tổ sư gia xuất hiện mặt là bày dáng vẻ tủi giống một
đứa nhóc ngoài đánh chịu thiệt, nước mắt lập tức rơi xuống, vành mắt đỏ lên: “Tổ sư gia,
suýt nữa thì con c.h.ế.t ở đây , ăn thịt con.”
Sắc mặt Hàn Tĩnh Tu đổi nhưng trong mắt tích tụ khá nhiều giận dữ. Ông
TBC
đầu đàn ông mang vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ bục cao, giọng điệu kèm
theo vài phần sát khí: “Mi bắt nạt tử của phái Thiên Nhất chúng ?”
Người đàn ông áo đen khi rõ mặt Hàn Tĩnh Tu thì con ngươi chợt giãn to, giọng
cũng chút run rẩy: “Mi là Hàn Tĩnh Tu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-196.html.]
“Nếu tên của là Hàn Tĩnh Tu mà còn dám bắt nạt tử của , mi coi phái Thiên
Nhất chúng gì ?” Hàn Tĩnh Tu nhẹ nhàng đạp chân một cái, tiêu sái bay lên bục cao.
Thấy Hàn Tĩnh Tu tiến đến gần sát , sắc mặt vốn tái nhợt của đàn ông áo đen giờ
thêm vài phần hoảng hốt. Hắn bất giác lùi về vài bước, điều khi lùi đến bên cạnh bục
cao bức bình phong vô hình cản .
Hàn Tĩnh Tu lạnh, giơ bàn tay vẫn luôn chắp lưng . Chỉ thấy trong bàn tay trắng nõn
như ngọc cầm một cái bàn phím cơ. Dây bàn phím đứt một nửa, đang bay lơ lửng giữa
trung.Hàn Tĩnh Tu chộp lấy bàn phím, đập thẳng đàn ông áo đen. Chẳng là
vì e ngại Hàn Tĩnh Tu là nguyên nhân gì khác mà chỉ duỗi tay che mặt chứ
đánh .
Hàn Hướng Nhu trợn mắt há hốc mồm việc diễn bục cao, trong lòng hết sức suy
sụp: “…” Tổ sư gia của con ơi, ngài vác bàn phím chơi cái gì ? Chuyện giống
trong tưởng tượng chút nào ạ!Các tử của môn phái khác bên đờ đẫn hai
lão đại bục cao đơn phương ẩu đả, trong lòng ngập tràn nghi hoặc: Bây giờ bàn phím cũng
thể luyện thành pháp khí cơ ? Trong cao cấp phết nhỉ.
Trong phòng họp, đạo trưởng Trường Minh trợn to mắt, nước mắt vẫn còn vương mặt mà
biểu cảm cứng đờ. Ông lăm lăm màn hình, dáng vẻ như mất hồn mất vía.Lúc Hàn
Tĩnh Tu xuất hiện, chưởng môn Lý Hiên Đức của tông phái Lông Môn hoảng hốt suýt nữa thì
cắn lưỡi tự tử. Trước đây, ông lưng tử nhà ít , bây giờ tổ
sư gia của xuất hiện, nhỡ ông tính sổ chuyện cũ thì chẳng bộ tông
phái Lông Môn sẽ tiêu diệt ? lúc Lý Hiên Đức đang do dự giằng xé nên
di thư thì phong cách của Hàn Tĩnh Tu trong màn hình đột nhiên đổi, ông cầm
một cái bàn phím kiểu mới nhất đánh đàn ông áo đen chạy trối chết. Sau khi thấy bàn
phím, trái tim nhỏ của Lý Hiên Đức mới tạm thời thôi run rẩy: “Ông cầm bàn phím kìa, chắc
là tổ sư gia của phái Thiên Nhất nhỉ?”
Đạo trưởng Trường Minh phục hồi tinh thần , tức giận lườm Lý Hiên Đức một cái: “Vị
chính là lão tổ Hàn, ông giống hệt như trong sách miêu tả.”