Chương 227:
“Dùng mấy chữ “ngốc nghếch” với ông chủ của cô lắm .” Cố Bách Nhiên
Hàn Hướng Nhu ăn từng miếng bánh ngọt, nhịn khẽ: “Thật tập đoàn Thần Huy
của chúng cũng tiêu ít tiền từ thiện hằng năm, vốn chỉ nghĩ quyên góp ở cũng
, cho nên mang theo một tờ séc 2 triệu đến.”
Hàn Hướng Nhu suýt nữa nghẹn c.h.ế.t bởi miếng bánh ngọt trong miệng, cô trợn trắng mắt cố
gắng nuốt nó xuống, bưng ly nước chanh trong tay tên uống một hớp lớn mới tên tiếng: “2
triệu hơn hết là dùng cho viện dưỡng lão công ty tài trợ , nếu cho Trương Thành
Dương tờ séc , tiền sẽ hời cho kẻ nào.” Cô xong cầm đĩa lên bưng
mấy miếng bánh ngọt khác trở về, Cố Bách Nhiên cô ăn bánh ngọt hết miếng đến
miếng, bất đắc dĩ mở miệng: “Cô ăn nhiều bánh ngọt của ,
quyên góp cũng .”
Hàn Hướng Nhu buồn bực liếc bàn ăn: “Tên Trương Thành Dương cũng xa quá,
cũng đặt chút đồ ăn đắt tiền, tiền cho bữa cơm của cũng đắt đỏ quá .”
Cố Bách Nhiên : “Vậy sẽ ăn thêm mấy miếng sushi, cố gắng đừng để thiệt quá
nhiều.”
Hàn Hướng Nhu ăn xong mấy miếng bánh ngọt, cảm thấy những ăn no mà còn
buồn nôn. Cô uống liên tục hai ly nước chanh để đè cảm giác ngọt ngấy xuống, lúc mới
dùng khăn giấy lau miệng, cầm túi da dậy: “ vệ sinh.”
Cố Bách Nhiên gật gật đầu: “ vài câu với Trương Thành Dương, lát nữa cô trở ,
chúng sẽ ngay.”
Hàn Hướng Nhu rời khỏi bàn ăn, một nhân viên phục vụ bên cạnh bàn thấy thế lập tức mở
miệng, mặt mày mỉm hỏi: “Xin hỏi thể giúp gì cho cô ạ?”
Cô chút ngượng ngùng hỏi: “Xin hỏi nhà vệ sinh ở ?”
Nhân viên phục vụ nghiêng , chỉ tay cánh cửa bên phòng khách: “Sau cánh cửa
cầu thang lên thẳng tầng 2, đến cuối hành lang rẽ trái là đến.”
Hàn Hướng Nhu cảm ơn xong liền đến một bên phòng khách, đẩy cánh cửa quá bắt mắt
theo cầu thang lên tầng. Tầng 2 yên tĩnh hơn tầng 1, dường như tất cả tiếng ồn ào đều
ngăn cách ở bên ngoài cánh cửa .Cô khỏi nhíu mày khi trong thấy bố cục tầng 2
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-227.html.]
khi khỏi cầu thang, cũng Trương Thành Dương nghĩ như thế nào. Tầng 1 trừ
phòng khách thì ngay cả 1 phòng vệ sinh cũng chẳng , mà lên cầu thang tầng 2 thì
một hành lang thật dài. Hai bên là những gian phòng nối tiếp trong chẳng khác gì khách
sạn, ngay cả một phòng khách cũng chẳng , giống như phòng ở nhà
TBC
.Hành lang trải thảm in hoa, bước đó yên lặng một tiếng động. Hàn Hướng
Nhu đến cuối, bấy giờ mới thấy nhà vệ sinh, trừ bồn rửa tay dùng chung thì phân
chia nhà vệ sinh cho nam và nữ.
Cô giải quyết nỗi buồn xong liền ngoài rửa tay, đó cô rút 2 tờ giấy khỏi hộp khăn giấy,
lau tay ngẩng đầu tấm gương bồn rửa tay.Trong gương, hai má Hàn Hướng
Nhu đỏ thắm, bởi vì ăn đồ nên son môi ngoài miệng nhạt nhiều. Cô lấy một tờ khăn
ướt qua nhẹ nhàng lau qua miệng, soi gương tô son khẽ mím môi. Cô dường như hết sức hài
lòng với gương mặt của , bản trong gương, trong mắt lóe lên đắc chí.Hàn Hướng
Nhu bỏ son môi túi xách, soi gương sửa sang quần áo. Bỗng nhiên, cô vươn tay túm
lấy bóng trong gương, lôi nó ném xuống đất giơ chân giẫm lên: “Ranh con, mi học
ai đó?”
Ma gương là một nữ quỷ c.h.ế.t hơn 100 năm, lúc qua đời đang ở độ tuổi xuân thì, đập
bàn trang điểm c.h.ế.t nên hồn phách vẫn luôn sống nhờ trong gương. Hơn 100 năm nay, cô
thích nhất là trốn trong đủ loại gương, chải đầu tạo dáng, học đủ cách trang điểm của
. Sau đó, lúc bọn họ cảm thấy xinh nhất thì cô sẽ biến mặt họ thành bộ dạng lúc
tự tử, dựa việc để hút lấy sự sợ hãi của con , tăng cường sức mạnh của .Thế
nhưng từ đến giờ, cô ngờ một ngày sẽ khác dọa giật !!!Ma
gương đất, khuôn mặt cũng cứng đờ . Bản đang chuẩn đổi khuôn mặt
thì một bàn tay bất ngờ lôi khỏi gương, quỷ cũng cảm thấy khó chịu.
Hàn Hướng Nhu cúi đầu ma gương, thấy gương mặt của đối phương vẫn giống hệt ,
nhịn vả một phát quát: “Cô thử bắt chước nữa xem!”Ma gương cảm thấy
cú tát đánh cho mặt cũng biến dạng, chỉ thể ấm ức biến trở về dáng vẻ ban đầu của
. Bộ đồ công sở cô biến thành váy cưới màu đỏ, tóc búi lên thật cao và cài
mấy món trang sức. Bên trán một vết thương lớn bằng quả trứng cút đang liên tục chảy
máu, gần như nhuộm cả khuôn mặt thành màu đỏ, thoạt vô cùng đáng sợ.