Chương 243:
Hương cháy hết sạch, Hàn Hướng Nhu thắp cho Tổ sư gia một nén hương khác. Tổ sư gia
TBC
vốn dĩ ở trong tinh bài ngoài thì ba nén nhang cũng đúp cho ông hưởng, nhưng
khi chơi game thì hương trong lư thể tắt . Nếu ban ngày bọn họ ở nhà, Tổ
sư gia sẽ tự dâng hương chon , để chậm trễ việc chơi một chút nào.
Hàn Hướng Nhu thấy tổ sư gia chỉ thị gì thì chuẩn dẫn Cố Bách Nhiên xuống tầng
. lúc , ông nội Hàn đẩy cửa phòng , thấy Hàn Hướng Nhu
liền hỏi: “Tổ sư gia con mang một tên tử về? Có thể chất cực dương đúng ?” Cố
Bách Nhiên đợi Hàn Hướng Nhu giới thiệu, tự giác hô một tiếng: “Cháu chào
ông nội
Hàn Hướng Nhu im lặng nhéo cánh tay , nhỏ giọng dặn dò: “Anh gọi là chưởng môn.”
Ông nội Hàn quan sát Cố Bách Nhiên, mặt lộ vẻ hài lòng, đối với cách xưng hô của Cố
Bách Nhiên cũng quá để ý “Hai con xuống , tổ sư gia chuyện bàn bạc
với ông.”
Hàn Hướng Nhu dẫn Cố bách Nhiên rời khỏi phòng, tổ sư gia mới chui khỏi linh bài, sắc mặt
hơn lúc nãy nhiều: “Hương mà tên tử khá , hơn hương mà con đốt cho nhiều.”
Ông cụ Hàn hương bàn thì kinh ngạc đến mức đổ mồ hôi lạnh. Sau khi ông đấy đến
Lâm Hải cũng ngó qua mấy cửa hàng huyền môn, đương nhiên cũng giá hương như thế
nào. Giá một nắm hương cũng đủ để ông xem phong thủy cho khác một năm, thật
sự là mua nổi. Ông cụ Hàn mỉa mai, dám tiếp lời, chỉ thận trọng hỏi: “Tổ sư
gia cảm thấy tên nhóc ?”
Lão tổ Hàn hờ hững ờ ờ hai tiếng, ánh mắt ngừng về phía máy tính: “Thiên phú khá
, nhãn giới tinh tường, con rể mà Nhu Nhi tìm tới cửa cũng phù hợp.”
Sắc mặt của ông cụ Hàn đột nhiên trắng bệch: “Sao là con rể đến cửa ? Không là
tử ?”
“Tên nhóc một cái ngay là thích Nhu Nhi, chỉ thiếu lên mặt nữa thôi.”
Chân mày xinh của lão tổ Hàn nhíu : “Mà hiện tại thiên phú của tử huyền môn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-243.html.]
cũng quá kém , cũng chỉ tên nhóc miễn cưỡng mới hợp với Nhu Nhi. Một cực
âm, một cực dương, khi hai sÔng tu công lực sẽ tiếng thêm một bậc. Hướng
Nhu mắc kẹt ở bình cảnh khá lâu , Cố Bách Nhiên chính là cơ duyên đột phá của
con bé.”
Ông cụ Hàn khuôn mặt già nua nhăn nhó, nhớ tới việc khổ cực nuôi lớn
Hàn Hướng Nhu, bây giờ thông minh xinh đạo pháp cao siêu, mà thằng
nhóc nhắm tới, trong lòng thể dễ chịu ?Lão tổ Hàn dường như thấu suy
nghĩ của ông cụ Hàn, phá lệ an ủi ông một câu: “Dù thì Hàn Hướng nhu cũng là chưởng
môn tương lai của phái Thiên Nhất chúng , đối tượng sÔng tu với con bé cân nhắc
kỹ càng, chỉ thiên phú là , cái quan trong chính là con bé đồng ý. Con
cũng giúp con bé kiểm tra, đừng để nó lừa dối, Cố Bách Nhiên trong vẻ khá hết
lòng vì Hướng Nhu.”Ông cụ Hàn lập tức lớn, mỗi nếp nhăn ở khuôn mặt đều mang
theo sự vui vẻ: “Tổ sư gia, ngài yên tâm, con đảm bảo sẽ để tên nhóc dễ dàng qua
cửa.”
Lão tổ Hàn “Ừ” một tiếng xuống máy vi tính, liếc mắt ông cụ Hàn, như ý
: Sao con còn ngoài?Ông cụ Hàn đợi mấy ngày, khó khăn lắm mới thấy tổ
sư gia chơi game, ông nhanh chóng lôi chuyện suy nghĩ từ lâu bàn bạc
với tổ sư gia: “Tổ sư gia, ngài tuổi tác con cũng lớn, bây giờ chuyện của môn phái đều
do Hướng Nhu xử lý, là con truyền chức chưởng môn cho con bé nhé, con bé
chuyện gì cũng danh chính ngôn thuận hơn.”Những chuyện chẳng là gì ở trong mắt lão tổ
Hàn, ông mở trò chơi đầu : “Tùy các con, nào thích thì .”
Ông cụ Hàn dáng vẻ của tổ sư gia giống như một thiếu niên nghiện internet thì sầu bạc cả
tóc, cả ngày đều chơi như tiêu hao thần thức quá mức , còn tốn
thêm hai nén hương thượng hạng nữa.Sau khi ông cụ Hàn xuống lầu thì thấy Hàn Hướng
Nhu chuyện xây dựng môn phái ở Lâm Hải, chuyện chỉ là lo lắng của lão tổ Hàn
mà còn là nguyện vọng cả đời của ông cụ Hàn. Ông cụ Hàn Thiên Nhất cuối
cùng cũng địa bàn của thì vô cùng vui mừng, vỗ vỗ bả vai Cố Bách Nhiên, đầu
tiên ông cảm thấy tên nhóc cũng thuận mắt.