Chương 280:
“Mình giao ít tiền đặt cọc, khoản thanh toán cuối nhất định trả nhiều một chút mới
.” Tằng Hiền Lương tự thì thầm tính toán: Khó gặp đại sư năng lực đành,
cho dù gặp cũng khó mời tới . Bản lãnh đạo thành phố giới thiệu mới
quen đại sư, nhất định nhân cơ hội để giữ gìn mối quan hệ với đại sư.
Thường ngày Tằng Hiền Lương tin tưởng những thứ , hơn nữa chuyện cho
ông vững tin nghi ngờ các loại huyền học.
Bình thường mời thầy bói bày các loại trận chiêu tài mà gặp thầy gà mò thì những
tác dụng mà còn tự xui xẻo; nếu gặp đại sư thì khác, tiện tay chỉ điểm vài
chỗ là đủ hưởng cả đời . Sau khi Hàn Hướng Nhu khởi động xe, phát hiện mặt
Tằng Hiền Lương mang theo nụ ngờ nghệch, ánh mắt thất thần đang cái gì.
Cô thấy thế nhịn nhắc nhở: “Thắt chặt dây an .”
Ông chỉ thị là thi hành ngay, đợi xe chạy một quãng đường dài mới hồn
, suy nghĩ một lát hỏi: “Chúng đại sư?”
“Đi tìm phép.” Hàn Hướng Nhu ông : “Nếu cần cũng cũng báo cảnh sát
giúp ông.”
Vẻ mặt Tằng Hiền Lương hốt hoảng: “Cảnh sát quản lý cả việc nữa ?”
“Có ngành chuyên môn .” Hàn Hướng Nhu thở dài, một lời khó hết: “Chứ nghĩ tại
bình chọn là công dân nhiệt tình, chẳng vì báo cảnh sát nhiều đó ư.”
Tằng Hiền Lương: “…” Còn thao tác nữa !
…
Hình nhân nhỏ kính chắn gió chuyên môn chịu trách nhiệm chỉ đạo phương hướng,
xe rẽ trái rẽ thẳng về hướng nhà Tằng Hiền Lương, cuối cùng rẽ con phố Lịch Sơn
Tây. Tằng Hiền Lương nhớ bà cụ nhà lừa một trung tâm sức khỏe tập thể hình
phố Lịch Sơn Tây lấy máu, ông vội vàng về phía ven đường, nhưng mãi mà
thấy trung tâm sức khỏe nào cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-280.html.]
Xe rẽ một khu căn hộ, bởi vì khu căn hộ bãi đỗ xe ngầm nên Hàn Hướng Nhu chỉ
thể dừng xe ở bên ngoài khu nhà. Cô nhét hình nhân nhỏ trong túi, mang theo Tằng Hiền
Lương khu căn hộ. Theo lý thuyết, khi khách đến chơi các khu căn hộ cao cấp đều
sự đồng ý của chủ nhân mới . Không Hàn Hướng Nhu dùng cách gì
mà thể nghênh ngang dẫn ông trong, bảo vệ ở một bên như thể phát hiện
hai bọn họ.Ầm ĩ cả buổi chiều, lúc trời nhá nhem tối, các chủ nhà khu căn hộ đều
lái thẳng xe nhà để xe, đó thang máy trực tiếp về nhà. Lúc , già và trẻ nhỏ
cũng đều ở nhà chuẩn ăn cơm, cả khu căn hộ rộng lớn thấy nào
khác ngoài bảo vệ tuần tra. Hàn Hướng Nhu thấy nơi hết sức yên tĩnh bèn móc hình nhân
nhỏ trong túi , vứt xuống mặt đất để nó dẫn đường.Hình nhân nhỏ dẫn hai tới một tòa
nhà ở giữa khu chung cư. Vị trí của tòa nhà đặc biệt , phía là quảng trường giải trí
phía phong cảnh hồ, thể là một tòa nhà hoàng kim trong chung cư. Bình thường tòa
hoàng kim sẽ đắt hơn các căn xung quanh một chút, đồng thời cũng sẽ khó mua hơn.
Tòa nhà hoàng kim ba căn, hình nhân nhỏ chạy tới cửa căn nhà ở giữa. Nó bám cửa sắt
leo lên như mặt đất, nhảy ổ khóa vài , đó cửa nhà mở phát lên tiếng
TBC
“Két”.Tằng Hiền Lương im lặng một lúc khó khăn hỏi: “Thứ xịn sò đến thế cơ ? Còn
cả mở khóa nữa cơ.”Hàn Hướng Nhu giật mạnh cửa , đáp bằng vẻ mặt thản nhiên:
“Còn xem nó ở trong tay ai .”
Quả thực Tằng Hiền Lương cũng nghĩ như , hình nhân nhỏ bát tự của
đó qua chỉ là một con búp bê bằng vải đơn giản thô sơ, nhưng Hàn Hướng Nhu
cầm tay loay hoay nó sống dậy như thế . Ông càng nghĩ càng thấy tự tin, đến
chơi búp bê mà đại sư còn giỏi hơn khác thì chắc chắn năng lực cũng sẽ mạnh hơn.Mỗi hộ
gia đình một thang máy riêng, Tằng Hiền Lương nghề xây dựng cũng từng xây ít
tòa nhà thương mại như thế . Diện tích từ thang máy đến cửa nhà chỉ 7-8 mét
vuông, bởi vì bình thường phần diện tích chỉ một hộ gia đình sử dụng nên coi như tặng
cho chủ nhà để đặt tủ giày, để đồ linh tinh đều vô cùng tiện lợi.