Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 293:
Tằng Hiền Lương thở đài một , nở nụ tự giễu: “Cha còn ảo tưởng về con, trong thật buồn .” Ông cô , sắc mặt cuối cùng cũng sa sâm : “Con nhận cha cũng , coi cha là nhà cũng chăng hề gì, cha sẽ lấy những thứ cho con. Thế nhưng , con đừng mong cha sẽ xen chuyện của con nữa. Tằng Nhược Nhược, con cũng hơn 20 tuổi , tự thu xếp thỏa cho bản , cha sẽ cho con thêm 1 xu nào ”
Tằng Nhược Nhược khó tin ông : “Dựa cái gì chứ? Chăng ông ông mắc nợ ? Ông dựa cái gì mà cho tiền chứ? Có ông giao bộ tài sản cho con trai của ông ?”
Công ty của Tằng Hiền Lương là công ty ông và vợ hiện tại dốc sức . Vốn dĩ ông bàn bạc với vợ, cổ phần trong tay vợ giao hết cho con trai, phần trong tay ông sẽ chia cho con trai và con gái mỗi một nửa. Công ty sẽ để con trai quản lý, Tằng Nhược Nhược chỉ nhận cổ tức là , đủ cho cô vô lo cả đời. mà bây giờ suy nghĩ của ông đổi , ông nhận một đứa con gái hại c.h.ế.t cả nhà nữa: “Sau cô đừng tìm nữa, cha cô.”
Tằng Hiền Lương bóng lưng kiên quyết của Tằng Hiền Lương, sợ hãi hét thất thanh: “Ông trọng nam khinh nữ, sai, trong lòng ông chỉ con trai ông chứ .”
Lý Đại Đông cô ồn đến nỗi đau đầu, bèn nhặt bùa Định Thân đất lên dán cho cô , vẫy tay gọi 2 em tới: “Lại đây đây, mau lên, cũng đưa .”
Tằng Hiền Lương cùng Trương Chiêu Dục trở về cục điều tra biên bản, chỉ thể hẹn đưa tờ séc tiền còn cho Hàn Hướng Nhu ngày mai. Từ đến giờ cô từng sợ khách hàng quỵt nợ. Bình thường ai mới thiên sư cũng hậu quả của việc quỵt nợ, trừ khi tự tìm đường c.h.ế.t chứ nào chuyện ngu ngốc như thế cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-293.html.]
Hàn Hướng Nhu lái xe về đến nhà, Lưu Thục Cầm lập tức sợ c.h.ế.t khiếp khi thấy con gái lấm tấm vết máu, vội vã qua hỏi han: “Con thương ?”
TBC
“Không ạ, m.á.u của khác vô tình dính lên thôi.” Cô vén tay áo lên cho kiểm tra một hồi.
Lưu Thục Cầm thấy cánh tay trắng trắng mềm mềm của con gái thậm chí còn chẳng xước một chút da nào, lập tức thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên trong miệng vẫn nhịn oán trách cô: “Con con nhận phần thưởng, cả ngày mới về hả? Còn thành đáng sợ thế nữa.”
Hàn Hướng Nhu giày treo túi lên giá quần áo: “Có một tà giáo hại , con mới thuận tiện giải quyết luôn.”Ông cụ Hàn đang ghế sô pha uống , thấy thế liền đầu hỏi: “Lại là tà giáo ? Lần tên gì thế?”“Thiên Phật giáo.” Hàn Hướng Nhu trả lời: “Bọn họ cúng bái một vị tà Phật, cháu đối phó với phân của tà Phật , vẻ ghê gớm cho lắm.”Ông cụ Hàn lập tức nghiêm túc tiếp lời: “Cháu tuyệt đối suy nghĩ khinh thường lơ là , nếu tà Phật thể tín đồ và thể biến phân , chứng tỏ bản thể của nó mạnh đến một mức độ nhất định . Nếu cháu tư tưởng mất cảnh giác , cháu nhất định sẽ thua thiệt khi gặp bản thể của tà Phật.”
Cô gật gật đầu, ông cụ Hàn híp mắt , tự lẩm bẩm: “Trước một Vĩnh Sinh giáo, bây giờ Thiên Phật giáo. Mấy chục năm gặp cái nào, hiện nay tà giáo càng ngày càng nhiều thế?”Hàn Hướng Nhu ăn tối xong thì mở căn phòng ở góc tầng 2 , cửa thì âm khí nồng nặc ập mặt. Có điều cô bày trận pháp cách ly âm khí ở cửa, trái cần lo lắng âm khí sẽ thoát ngoài.Trong phòng khách, hai là Chiêu Đệ đổi tên thành Hàn Nguyệt và Hoa Điềm Điềm đang xếp bằng thiền định, Vương Uy ở bên cạnh cẩn thận quan sát tình hình của cả hai, để tránh bọn họ tẩu hỏa nhập ma.Vương Uy vội vàng định dậy khi thấy Hàn Hướng Nhu tới, cô nhẹ nhàng dấu tay với , ý bảo đừng nên quấy rầy việc tu luyện của Hoa Điềm Điềm và Hàn Nguyệt.
Sau khi hấp thụ tia âm khí cuối cùng hồn thể, Hoa Điềm Điềm và Hàn Nguyệt mở mắt cùng lúc. Hai liếc lẫn , mặt đều lộ vẻ vui mừng.Vương Uy thấy hai con quỷ tu luyện xong , vội vã dậy: “Chưởng môn tới .”