Chương 380:
Miêu Nam thảm bại dám chuyện, Miêu Thuy cũng dám gì. Hàn Hướng Nhu liếc hai : “Trước tiên các lấy cổ trùng trong Hân Hân cho .” Miêu Thuy túng túng Miêu Nam: “Cổ Đồng Tâm chỉ hạ cổ mới thể lấy .
Miêu Nam vu thuật, cho nên nãy mới lo” Nghe Trương Hân gần như , cô ôm lấy cánh tay của Hàn Hướng Nhu luống cuống : “Nhu Như ơi bây giờ? Mình dính líu đến loại đàn ông nữa .”
Hàn Hướng Nhu nhiều về yêu thuật, cũng am hiểu huyền y nên nhất thời chút buồn phiền. Cô nhanh chóng ở trong đầu hồi tưởng những sách cổ của gia tộc , đồng thời nhanh chóng nghĩ biện pháp loại bỏ ký sinh trùng. Mặc dù thứ trong cơ thể Trương Hân là ký sinh trùng, nhưng cổ trùng với ký sinh trùng cũng khác bao nhiêu, hơn nữa còn cổ mẫu vật dẫn thì hẳn cũng gì quá khó khăn.
TBC
Hàn Hướng Nhu vươn tay lấy phù bút ấn n.g.ự.c Trương Hân, nhẹ giọng an ủi cô : “Mình giúp lấy cổ trùng , sẽ đau , đừng lo lắng.”
Trương Hân vội vàng gật gật đầu: “Cậu yên tâm dù đau cũng sợ.”
Miêu Thuỵ hai chuyện sắc mặt lập tức đổi rõ rệt, cô nhanh chóng : “Không , cưỡng ép loại bỏ cổ trùng thì A Nam sẽ cắn trả, cô khiến cho cổ trùng hôn mê ? Không cần thiết cứ lấy nó !”
Hàn Hướng Nhu đẩy Miêu Thuỵ một cái ngã xuống đất, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng cô : “Có cô cảm thấy sẽ thể phế vu thuật của cô ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-380.html.]
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hàn Hướng Nhu, Miêu Thuỵ che mặt dám thêm gì nữa. vu thuật cũng giống như thuật pháp huyền môn, đều dựa khả năng thi triển linh khí trong đan điền. Nếu như đan điền huỷ hoại, vu thuật mà cô luyện tập suốt hơn mười năm nay sẽ huỷ diệt trong chốc lát, một khi chuyện xảy thì địa vị thánh nữ trong tộc của cô cũng thể bảo nữa.
Hàn Hướng Nhu vung tay dựng lên kết giới, nhốt Miêu Thụy và Miêu Nam với , dịp để hai thể tranh luận rõ ràng vấn đề của bọn họ. Trương Hân loại bỏ cổ trùng cũng cần một nơi kín đáo để cởi quần áo , Hàn Hướng Nhu dứt khoát lấy Thận Châu biến hoá thành một căn phòng. Trương Hân trợn lòi hai con mắt : “Mình Nhu , nếu như sớm với rằng bảo bối , chúng còn thể nghỉ dưỡng đó. Trong chốc lát liền biến thành một ngôi nhà nước ở Maldives nha!”
Hàn Hướng Nhu nhịn lớn: “Cậu còn lòng thảnh thơi như , mau trong !”Bên trong căn phòng thảm trải sàn và đệm dựa mềm mại, Trương Hân cởi quần áo lên thảm, Hàn Hướng Nhu lấy phù bút vẽ lên n.g.ự.c cô một hoa văn phức tạp, đó lấy chóp bút chấm một chấm đỏ trung tâm lập tức bóp chặt tay.
Lúc ở trong kết giới Miêu Nam đang oán trách Miêu Thụy phá hỏng việc của , Miêu Thụy chằm chằm Miêu Nam một lời, khuôn mặt trẻ trung ẩn trong bóng tối ánh trăng, từ xa trong âm u thể diễn tả .Lúc Miêu Nam còn đang mải lải nhải, bỗng nhiên cảm thấy n.g.ự.c đau nhức một trận, vô thức cúi đầu xuống thì thấy áo sơ mi trắng của dường như vài vết đỏ, Miêu Nam cọ tay hai mới phát hiện đó hình như là vết máu.
Không buồn để ý đến Miêu Thuỵ cũng đang ở đó, Miêu Nam hoảng loạn cởi cúc áo để lộ bộ n.g.ự.c rắn chắc của . Không lúc nào, n.g.ự.c trái vị trí của trái tim xuất hiện một miệng vết thương lớn bằng lỗ kim, lúc m.á.u đang ngừng rỉ từng chút một.Miêu Nam liên tục chà xát hai , khi thấy m.á.u vẫn cứ chảy nhanh chậm mới cho hoảng sợ, cũng quên mất vẫn đang oán trách Miêu Thuỵ mà lập tức nôn nóng hỏi: “A Thuỵ, em mau xem n.g.ự.c của đang xảy chuyện gì ? Em giúp nhanh lên coi!”
Miêu Thụy ngẩng đầu liếc n.g.ự.c một cái, mặt tỏ cảm xúc gì: “Hàn Hướng Nhu sẽ dùng m.á.u của cổ mẫu là để vật dẫn lấy cổ trùng khỏi n.g.ự.c Trương Hân.”“Em mau thi triển pháp thuật cho .” Miêu Nam nhớ tới những lời Miêu Thuỵ mới , nếu như cưỡng ép lấy cổ trùng thì bản sẽ tổn thương, đột nhiên sắc mặt tái nhợt: “A Thuỵ, em mau tìm cách cứu , em chính là thánh nữ trong tộc, vu thuật của em mạnh nhất còn gì.”
“Được thôi!” Miêu Thụy tựa hồ đoán Miêu Nam sẽ cầu xin , vẻ mặt hề đổi tí nào: “Muốn em giúp thế nào? Muốn ngăn cản Hàn Hướng Nhu loại bỏ cổ trùng e là khả năng. Bản lĩnh của của cô ở Huyền Môn cũng là hạng nhất hạng nhì, cho dù cả tộc trưởng của tộc chúng cùng một trưởng lão liên thủ cũng chắc là đối thủ của cô .”