Chương 384:
Thấy Hàn Hướng Nhu kiên quyết nhận, cha Trương đành cất phong bì , ha ha : "Vậy thì mấy ngày chú sắp xếp, để các cháu ăn hết đặc sản Bắc Kinh, trưa mai chúng Đại Đông ăn vịt !" Đang chuyện, Trương bưng bát mì gà thơm phức lên. Nước dùng gà vớt sạch váng mỡ, bên trong là nửa bát mì trắng nõn, bên rắc một chút hành lá khiến thèm ăn.
Ngoài mì gà, Trương Hân còn đặc biệt chiên vài con cá nhỏ, giòn tan thơm phức, Hàn Hướng Nhu ăn mì ăn hai con cá nhỏ, xé thịt : "Dì ơi, cháu ở nhà dì vài ngày, về nhà chắc tăng hai cân mất.” Mẹ Trương Hân hết sức vui mừng: “Có thể ăn là phúc, miệng để gì, chính là để ăn đồ ngon đó! Dì với cháu , dì nhiều đồ ăn tăm, mấy ngày nay cháu ăn bao nhiêu tùy thích.”
Hai ăn no căng bụng, trở phòng cũng ngủ nổi nên ở bên bậc cửa sổ uống chuyện phiếm. Trương Hân cảnh đêm bên ngoài đầy ánh đèn lộng lẫy, trong lòng cảm giác thư thái từng , cô cắn hạt dưa ném trong miệng, tán gẫu hỏi: “Nhu Nhu, gọi điện thoại theo đuổi trai ?
Hàn Hướng Nhu nhớ tới Cố Bách Nhiên thì vẻ mặt tràn đầy ý : “Đẹp trai thì đó, chỉ là lúc mới quen tỏ xa cách, bộ dáng kiêu ngạo vô cùng.”
Trương Hân uống : “Vậy chắc là trai, nếu bộ dáng kiêu ngạo, xa cách đó ? Mà hai ? Đồng nghiệp hả?”
“Cũng coi như là đồng nghiệp.“ Hàn Hướng Nhu : “Anh tà tổng giám đốc của công ty .” “Phụt” Trương Hân mới uống ngụm kịp nuốt xuống phun , che miệng ho sặc sụa. Hàn Hướng Nhu với lấy khăn giấy đưa cho cô , vẻ mặt ghét bỏ bạn : “Cậu lớn chừng mà còn sặc nước hả?” Trương Hân tau sạch sẽ nước miệng lẫn sàn nhà, bất lực trừng mắt Hàn Hướng Nhu: “Chuyện là chuyện sặc nước. Cậu báo tin hot thế mà đá mắt với một cái chứ?” Trương Hân leo tại tên cửa sổ, vẻ mặt hưng phấn Hàn Hướng Nhu: “Nhu Nhu, nhớ rõ công ty các quy mô vô cùng lớn , tông giám đốc của còn thường xuyên tên trang bìa của tạp chí tế, như mà tòng ?”
Hàn Hướng Nhu tỏ vẻ vô tội: “Mình còn đồng ý mà!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-384.html.]
“Cái chỉ cần gật đầu một cái thôi ?” Trương Hân vỗ đùi bôm bốp: “Nhu Nhu nhà chúng là năng lực, chuyện khoan hẵng với Trần Thần và Tĩnh Vũ, chờ cho tổng giám đốc mời bọn ăn cơm sẽ dọa cho hai đứa nó một trận.”Hàn Hướng Nhu bộ dạng của Trương Hân nhịn nổi: “Nhìn còn phấn khích hơn cả .”
Trương Hân Hàn Hướng Nhu hì hì, bày bộ dáng già gả con: “Nhu Nhu nhà chúng giỏi quá, sắp gả hào môn .”Hàn Hướng Nhu hốt hạt dưa ném mặt Trương Hân: “Mình dễ cưới như ? Hiện giờ là môn phái đó!” Sợ Trương Hân tin, Hàn Hướng Nhu móc di động mở ảnh chụp núi Trầm Hương cho cô xem: “Nhìn xem đây là địa bàn của môn phái chúng , chờ sang năm môn phái xây xong , đến lúc đó đưa qua chơi.”
Trương Hân ảnh, đầu óc chút trống rỗng, cô rõ Hàn Hướng Nhu gì mà chỉ chăm chăm một góc của bức ảnh, mắt rời: "Nhu Nhu, là ai ?"Hàn Hướng Nhu điện thoại, trong ảnh một góc mặt của tổ sư gia, thì giới thiệu: "Ồ, đây là tổ sư gia của .”
Trương Hân hiểu tổ sư gia là thế hệ nào, trong đầu là khuôn mặt của tổ sư gia. Cô giật điện thoại của Hàn Hướng Nhu, si mê ảnh: "Nhu Nhu, bà tổ sư ? Mình thấy phù hợp!"Hàn Hướng Nhu: "…"
TBC
Cậu biến ngay cho ! Cậu mơ ! Cậu mơ quá đó!——
Trần Thần và Tĩnh Vũ đều bay đến buổi chiều, Trương Hân lái xe chở Hàn Hướng Nhu đón hai xong thì chạy thẳng đến nhà hàng vịt mà cha Trương đặt sẵn.Vừa ăn vịt , Trương Hân kể về chuyện tối qua xảy với , mặt mày hớn hở, chút bóng ma tâm lý nào, tâng bốc Hàn Hướng Nhu đủ kiểu. Trần Thần và Tĩnh Vũ mà ngẩn , ngay cả miếng vịt cuốn sẵn cũng quên bỏ miệng.
Trương Hân xong quên nhắc nhở hai nhất định mang bùa hộ mệnh theo, đừng mất, thứ quan trọng lắm, lúc cần thể cứu mạng đấy!
Trần Thần vội đặt miếng vịt xuống, lấy khăn lau tay trịnh trọng điều chỉnh vị trí túi hương cổ: "Hướng Nhu, khi nào phát triển nghề tay trái , cho bọn một tiếng?"