Đích Nữ Trở Về, Diệt Cả Nhà Kế Mẫu - Chương 111:2) ---

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:12:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Thục Nguyệt lục lọi trong trí nhớ, nhưng nhớ đó là vị Sư phụ nào của Triệu Triệt. Sư phụ cô ít bạn bè, nào.

“Sư phụ tên là gì?”

“Chờ khi dịp sẽ trực tiếp dẫn nàng gặp , nàng sẽ rõ.”

“Thôi . Chúng đến viện của . Ta thử quần áo , bữa trưa chắc cũng sẵn sàng.”

“Ừm, giờ nóng lòng thấy nàng trong bộ giá y .”

“Ha ha, thì hãy đợi đến khi thành hôn .” Thẩm Thục Nguyệt tinh nghịch, bước ngoài một bước.

Triệu Triệt ở phía Thẩm Thục Nguyệt, đầy cưng chiều theo.

Khi họ đến Tĩnh Nhã Uyển, Thiệu Tiểu Kiều đang ăn điểm tâm trong sân. Trí Họa đủ loại điểm tâm trứ danh của , thường ngày vẫn chuẩn cho Thẩm Thục Nguyệt dùng, nhưng vì Thẩm Thục Nguyệt ăn ít nên mặt Thiệu Tiểu Kiều lúc chất thành một ngọn đồi điểm tâm nho nhỏ.

Thiệu Tiểu Kiều đang nhét đầy miệng thì thấy Thẩm Thục Nguyệt và Triệu Triệt , nàng ngượng đến mức đỏ mặt, mãi mới nuốt hết chỗ điểm tâm trong miệng xuống.

Sau khi thấy Triệu Triệt, nàng kinh ngạc kêu lên: “Ngươi, ngươi...”

“Sư tỷ, ?” Thẩm Thục Nguyệt thấy dáng vẻ của Sư tỷ chút lo lắng sợ nàng nghẹn.

“Không, . Sư , đây là ai? Sao đưa thẳng hậu viện thế ?”

“Ồ Sư tỷ, đây là Thụy Vương Triệu Triệt. Ta gặp .”

“A Triệt, đây là Sư tỷ của .” Thẩm Thục Nguyệt giới thiệu hai .

“Sư tỷ, ngưỡng mộ đại danh từ lâu.” Triệu Triệt lộ vẻ mặt 'quả nhiên là như '.

“Phụt! Ý gì cơ?” Thiệu Tiểu Kiều phun hết ngụm nước uống .

“Minh chủ Võ Lâm hẳn là Sư tỷ .” Triệu Triệt với giọng khẳng định.

“Hử? Ngươi nhận nhầm . Sư , vị rể quý của vẻ mắt kém , nên chữa trị cho . Ta việc tìm Chu Vân Phi đây.” Thiệu Tiểu Kiều xong liền trực tiếp trèo tường ngoài.

Cảnh tượng vặn Thẩm Hồng, đang mang bữa trưa tới, thấy.

“Nguyệt nhi, đứa trẻ là Sư tỷ con ?” Thẩm Hồng chỉ bức tường sân .

“Vâng. Là Sư tỷ con. Sư tỷ con là giang hồ nên câu nệ lễ nghi, do đó mới trực tiếp từ hậu viện đến tìm con. Xin Phụ lượng thứ.”

“Ừm, bức tường viện của con quả nhiên an . Một cô gái như nó mà còn thể dễ dàng trèo qua, thật . Lỡ kẻ thì ?” Thẩm Hồng dường như quên mất thực lực của Thẩm Thục Nguyệt, tiếp tục .

“Con chuyển đến nơi khác . Con chọn một viện, sẽ sai hạ nhân dọn dẹp sắp xếp.”

“Phụ , , con quen . Hơn nữa, chẳng bao lâu nữa con sẽ gả Vương phủ, chuyển chuyển phiền phức lắm. Người cứ yên tâm.” Thẩm Thục Nguyệt .

ý an ủi Thẩm Hồng, nhưng nàng vẫn còn oán giận về việc ép chuyển đến nơi khi .

Triệu Triệt thấy Thẩm Thục Nguyệt bằng lòng ở chỗ nên cũng nhiều, phụ nữ họ .

“Ừm, thôi . Vương gia, bữa trưa xong, mang đến , mời Vương gia dùng cơm.”

“Ừm, .” Triệu Triệt nhà .

“Nguyệt nhi, Sư tỷ của con ? Sau nếu bạn bè giang hồ đến chơi thì cứ với cha một tiếng, thể cổng chính, sai hạ nhân dẫn trực tiếp đến viện của con, đừng để trèo tường nữa. Người khác thấy sẽ theo, nơi sẽ trở thành nơi long xà hỗn tạp mất.” Thẩm Hồng kéo Thẩm Thục Nguyệt sang một bên dặn dò nhỏ nhẹ.

“Vâng, ạ.”

Thẩm Hồng cắt ngang, Thẩm Thục Nguyệt cũng hỏi Triệu Triệt xem vì Sư tỷ thấy bỏ chạy. Nàng nghĩ sẽ tìm cơ hội hỏi Sư tỷ .

Bữa cơm Thẩm Hồng ăn trong sự đè nén, Triệu Triệt ngờ Thẩm Hồng ở đây dùng cơm luôn mà rời . Giá y của Thẩm Thục Nguyệt cũng thể cho xem, nên khi ăn xong, dứt khoát rời ngay.

Đợi Thẩm Hồng và Triệu Triệt đều khỏi, Mộc Liên cùng các nàng nha khác mới bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-tro-ve-diet-ca-nha-ke-mau/chuong-1112.html.]

“Tiểu thư, mau mau, mặc giá y thử ạ! Người , lúc giá y đưa , chỉ lớp ngoài thôi thấy tuyệt trần , Tiểu thư mặc chắc chắn sẽ xinh !” Trí Họa líu lo một thôi một hồi.

Thẩm Thục Nguyệt thấy mấy nha đầu đều tò mò về bộ giá y .

“Được. Giờ chúng thử giá y.” Thẩm Thục Nguyệt lệnh, các nha đầu liền bắt đầu bận rộn.

Chỉ chốc lát , Thẩm Thục Nguyệt mặc xong bộ giá y. Kích cỡ vặn hảo, đường cắt may đặc biệt càng nổi bật dáng của nàng.

Bộ giá y màu đỏ thắm thêu bằng chỉ vàng với những hoa văn cát tường. Eo của giá y đính bằng những viên hồng ngọc quý giá, và phượng hoàng vàng đó khảm những viên Đông Châu quý hiếm, lớn nhỏ khác .

“Chà! Đây chính là Đông Châu ? Vương gia thật phúc khí!”

Trục Nguyệt thán phục .

“Trục Nguyệt, lời là ý gì? Ngươi lai lịch của những viên Đông Châu ?” Thẩm Thục Nguyệt Trục Nguyệt hình như sự thật.

“C.h.ế.t , hớ mất .” Trục Nguyệt bịt miệng , lắp bắp với Thẩm Thục Nguyệt: “Tiểu thư, thể đừng hỏi nữa ?”

“Không . Nói ngay , đảm bảo sẽ nổi giận.”

“Vậy thì ạ. Nô tỳ một Ám vệ cận của Vương phủ rằng, những viên Đông Châu đều do Vương gia tự biển tìm và đào về.”

“Ra biển?”

“Vâng, chính là mấy ngày Vương gia rời khỏi Kinh thành đợt .”

“Ồ, hiểu .” Thẩm Thục Nguyệt những viên trân châu vương miện phượng hoàng, cảm thấy cảm động.

Mặc dù ở kiếp , ngọc trai rẻ tiền, nàng cũng đồ trang sức bằng ngọc trai, nhưng ở thời đại , con đều tràn đầy sự sùng bái đối với biển cả.

Do đó, việc xuất hiện nhiều Đông Châu thượng hạng như ở đây là điều vô cùng hiếm và kỳ lạ.

Triệu Triệt thể vì nàng mà bất chấp hiểm nguy tự tìm kiếm Đông Châu, thể thấy tâm ý dành cho nàng. Nói cảm động là giả dối. Vốn dĩ nàng hảo cảm với Triệu Triệt, hảo cảm tăng thêm một bậc.

“Triệu Triệt Triệu Triệt, hy vọng phụ kỳ vọng của mà tiếp tục giữ vững nhé, hì hì.” Thẩm Thục Nguyệt bật thành tiếng.

“Ha ha...”

Thẩm Thục Nguyệt lúc mới nhận các nha đầu vẫn còn ở đó, nàng đỏ bừng cả mặt. Thẩm Thục Nguyệt đùa giỡn với các nha đầu một lúc sai Thanh Lam đưa một phong thư cho Triệu Triệt.

Nội dung thư là: “Bộ y phục vặn, thích, đặc biệt là những viên Đông Châu phượng hoàng. Mặc dù chúng , nhưng quan trọng bằng sinh mạng của , đừng tự xuống biển tìm những thứ nữa.”

Triệu Triệt thấy thư hồi âm của Thẩm Thục Nguyệt, trong lòng chợt bừng sáng: “Nguyệt nhi đang quan tâm đến . Xem sắp chiếm vị trí vững chắc trong lòng Nguyệt nhi . Ha ha.”

Đông Phong thấy chủ tử tươi như nhặt vàng, chút quen, nhưng cũng phần nào hiểu tâm ý mà chủ tử dành cho Thẩm tiểu thư, quả là đáng giá.

Phía Thẩm phủ, Thẩm Thục Nguyệt thử xong giá y, chuẩn ngoài đến y quán. Lúc , quản sự của y quán đến, mang theo một phong thư.

Thẩm Thục Nguyệt mở xem, đó là một địa chỉ. Hóa là do phu nhân của Binh Mã Tư . Vậy thì nàng nên một chuyến.

“Liên Nhi,” theo ngoài khám bệnh.

Tổng quản Binh Mã Tư tên là Vương Thanh. Chẳng mấy chốc, Thẩm Thục Nguyệt đến phủ của Vương Thanh theo địa chỉ.

Vương phủ hẳn sớm chuẩn , Quản gia cung kính đưa nàng đến viện của Chủ mẫu. Thẩm Thục Nguyệt thấy Vương Thanh và phu nhân.

Thấy sắc mặt hai bình thường, lẽ Vương phu nhân thuyết phục chồng.

“Thẩm tiểu thư, đa tạ đến đây một chuyến.” Vương phu nhân khách sáo .

“Không cần cảm ơn, vẫn cứ thu phí khám bệnh.”

“Phải .” Vương Thanh chút hổ, đáp lời gượng gạo. Người đàn ông nào thừa nhận bệnh.

Thẩm Thục Nguyệt xuống, với Vương Thanh: “Xin mời duỗi tay, bắt mạch cho ngươi.”

 

Loading...