Đích Nữ Trở Về, Diệt Cả Nhà Kế Mẫu - Chương 127:2 ---

Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:43:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Khốn kiếp, rốt cuộc là kẻ nào! Nếu để tra , nhất định cho nếm loại t.h.u.ố.c mười tám lượt mới hả .” Thẩm Thục Nguyệt thầm rủa.

“Thôi !” Thẩm Thục Nguyệt dường như đưa quyết định.

“Các ngươi ngoài hết , đóng cửa .” Thẩm Thục Nguyệt bảo Mộc Liên và Tri Cầm ngoài. Hai nàng nha lập tức hiểu chủ tử định gì, đỏ mặt ngoài canh giữ, đồng thời sai chuẩn nước nóng.

Thẩm Thục Nguyệt bước tới Triệu Triệt, ôm lấy , nỡ thấy cứ nhẫn nhịn như .

“A Triệt, chúng động phòng .”

“Nguyệt Nhi, nàng? Nàng chấp nhận ?”

“Ừm, trong lòng , cam tâm tình nguyện.”

“Nguyệt Nhi…” Triệu Triệt bế Thẩm Thục Nguyệt lên, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, cúi xuống hôn nàng.

Rèm sa đỏ nhẹ nhàng buông xuống, ánh nến lung lay theo gió chiếu rọi sự cuồng nhiệt trong phòng. Nhiệt độ trong phòng nhanh chóng tăng lên giữa đêm thanh vắng.

Các nha đầu canh giữ ngoài cửa, thấy động tĩnh bên trong phòng, hổ đến mức vùi mặt ngực. Ngay cả các ám vệ ẩn trong bóng tối cũng giơ ngón tay cái thán phục thể lực của Vương gia.

Khi vầng trăng e thẹn ẩn tầng mây, và chân trời hửng sáng màu bụng cá, động tĩnh trong phòng mới dừng .

Thẩm Thục Nguyệt ngất . Triệu Triệt khi giải xuân dược, thấy dấu vết hoan lạc giường cùng ảnh mềm mại đang bất tỉnh đó, khắp đầy vết bầm tím. Chàng vô cùng hối hận, nên vô độ đòi hỏi nàng như .

Ai, nhưng cũng may mắn, việc giúp Thẩm Thục Nguyệt chấp nhận , rằng bước trái tim nàng.

Chàng cho đưa nước nóng và t.h.u.ố.c , tự nhẹ nhàng lau rửa cơ thể Thẩm Thục Nguyệt, bôi t.h.u.ố.c những chỗ sưng đỏ, cho nàng một bộ y phục khô ráo. Chàng cũng lau rửa qua loa cho một lượt ôm Thẩm Thục Nguyệt say giấc nồng.

Giấc ngủ kéo dài đến tận giờ Hợi, Thẩm Thục Nguyệt mới tỉnh . Nàng từ từ mở mắt trần giường, vẫn tỉnh táo, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

“Nguyệt Nhi, nàng tỉnh ?” Khuôn mặt Triệu Triệt đưa sát khuôn mặt Thẩm Thục Nguyệt.

“Hử? Hít!” Thẩm Thục Nguyệt thấy khuôn mặt phóng đại của Triệu Triệt mắt, kinh ngạc khẽ cử động, thể đau nhức khiến nàng kêu lên.

“Sao thế?” Triệu Triệt lo lắng, vội vàng hỏi.

“Chàng xem?” Thẩm Thục Nguyệt nhớ chuyện tối qua, ngữ khí vẻ vui hỏi ngược Triệu Triệt.

“Đều là của , nên vô độ và thiếu ôn nhu như , sẽ chú ý.”

Triệu Triệt cam đoan nhẹ nhàng xoa bóp cánh tay cho Thẩm Thục Nguyệt.

“Hừ, gần đây cứ tránh xa một chút .” Thẩm Thục Nguyệt ngờ đầu tiên hề như thế, đau thấu trời xanh! Nàng thật sự lớn tiếng c.h.ử.i rủa, rốt cuộc là kẻ nào ngày ngày tô vẽ cho nó đẽ, sách vở dối!

“Được, , nàng, đợi nàng khỏe nhé. Chắc nàng đói , bảo nhà bếp chuẩn đồ ăn cho nàng , giờ cho mang đến ngay.”

“Ừm, nhưng khoan , tắm rửa .”

“Đợi ăn no hãy tắm rửa. Tối qua lau rửa cho nàng .”

Hèn chi cảm giác nhớp nháp. Thẩm Thục Nguyệt quả thực đói . Trời tối thế , xem nàng ngủ ít thời gian.

“Ừm, . Cứ đưa đồ ăn thanh đạm là .”

“Ừm, nàng đợi chút.” Triệu Triệt chạy ngoài, đích bưng cơm cho nương tử của .

“Tiểu thư, cuối cùng nàng cũng tỉnh . Làm chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Dược Vương còn đ.á.n.h Vương gia một trận.”

“A, chuyện gì ?”

“Chẳng ngất ? Giờ Ngọ vẫn tỉnh, Vương gia sợ đến nỗi mời Dược Vương đến khám bệnh cho Tiểu thư. Dược Vương bắt mạch xong liền dặn dò nô tỳ chúng canh giữ Tiểu thư cho . Ông gọi Vương gia ngoài, lát liền thấy Dược Vương cùng Vương gia ‘thỉnh giáo’ vài chiêu. Động thủ thì thỉnh giáo, sắc mặt Dược Vương cứ như đ.á.n.h với kẻ thù, mỗi chiêu đều hạ thủ nương tay. Nếu Trình lão tiền bối ngăn , Vương gia đ.á.n.h tơi tả .”

“Ồ, may mà tối qua họ mặt, nếu thể nào cũng đ.á.n.h mặt Hoàng thượng cho xem. Nếu Độc Sư phụ cũng ở đây, chẳng Vương gia giờ trúng độc đến mức còn mặt mũi gặp khác , ha ha. Ai da, đáng đời đánh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-tro-ve-diet-ca-nha-ke-mau/chuong-1272.html.]

“Vâng , Trình lão tiền bối cũng như thế. Vương gia đúng là thương hoa tiếc ngọc gì cả.” Mộc Liên những vết lốm đốm lộ da thịt Thẩm Thục Nguyệt. Tuy nàng vẫn là cô gái chồng, nhưng theo Thẩm Thục Nguyệt nhiều năm, ít nàng phổ cập kiến thức về mặt , nên rõ chuyện gì xảy .

“Ai da, tiểu tử ngốc đ.á.n.h một trận cũng đáng thật, ha ha…”

“Nguyệt Nhi nhớ đến chuyện gì mà vui vẻ ?” Triệu Triệt bưng khay bước .

Mộc Liên định bước lên đỡ lấy, nhưng Triệu Triệt ngăn : “Để , các ngươi nghỉ , tối nay cần canh giữ.”

“Chuyện ?” Mộc Liên Thẩm Thục Nguyệt.

“Đi , tất cả cứ ngủ một giấc thật ngon.” Thẩm Thục Nguyệt gật đầu.

Mộc Liên lui ngoài, Triệu Triệt : “Mấy nha đầu của nàng căn bản sợ là Vương gia chút nào.”

“Sao? Chàng hài lòng ?” Thẩm Thục Nguyệt hài lòng với biểu hiện của Mộc Liên và những khác. Mang theo ký ức kiếp , nàng coi hầu như nhân viên công ty. Nếu là những dễ dàng lời khi đổi chủ nhân thì nàng thể giữ bên . Người của nàng tuyệt đối trung thành với nàng.

“Không , khâm phục cách quản lý của nàng, dạy dỗ bọn họ sợ quyền quý, một lòng trung thành với một nàng.”

“Ừm, đó là lẽ đương nhiên, bên cạnh giữ hai lòng.” Thẩm Thục Nguyệt kiêu ngạo nhướng mày.

“Ha ha, nàng lợi hại , bên cạnh trung thành thì yên tâm . Nàng dậy ăn chút gì .”

“Được, thật sự đói .” Thẩm Thục Nguyệt nửa tựa giường.

“Ta đút cho nàng.”

“Vết thương chứ?” Thẩm Thục Nguyệt vẫn hỏi .

Tay Triệu Triệt đang bưng cơm khựng , bất đắc dĩ: “Vẫn nàng . Xem là do nha đầu Liên Nhi . Không , Dược Vương thì tay ác liệt, nhưng chỉ là vết thương ngoài da, nội thương. Ông vẫn còn nể mặt nàng đấy, vì nàng nương tay với .”

“Ha ha, sư phụ bình thường ghét nhất là ức hiếp. Việc chảy máu, đổ mồ hôi trong mắt ông là đại sự . Sau sẽ từ từ hiểu ông cưng chiều đến mức nào. Chàng học cách thấu hiểu và chấp nhận thôi.”

“Ừm, thương nàng đến thế, bổn vương là phu quân cũng ghen tị. Ta cảm ơn đó, cảm ơn dạy dỗ nàng trở nên lương thiện nhường .”

“Ừm, cảm ơn chịu nhân nhượng ,” Thẩm Thục Nguyệt Triệu Triệt với vẻ thâm tình.

“Ta cũng cảm ơn nàng bằng lòng cưới .”

“Phải, chúng tương hỗ thành . Chào , phu quân ,” Thẩm Thục Nguyệt tinh nghịch đưa tay .

“Chào nàng, nương tử .” Triệu Triệt cũng theo nắm lấy tay Thẩm Thục Nguyệt.

“Ăn cơm thôi, kẻo nguội mất.”

“Được.”

Triệu Triệt bưng bát cơm lên, từng muỗng từng muỗng đút cho nàng ăn.

Khung cảnh ấm cúng hạnh phúc.

Rất nhanh, Thẩm Thục Nguyệt ăn xong. Tinh thần của nàng cũng khởi sắc hơn nhiều, tâm trạng sắp xếp chuyện xảy tối qua.

“Chàng từng nghĩ qua, rốt cuộc là kẻ nào hạ d.ư.ợ.c tối qua ?”

“Hôm nay sai điều tra tất cả những kẻ thể tiếp xúc với đồ ăn thức uống của ngày hôm qua, song đều kẻ nào khả nghi.”

“Loại t.h.u.ố.c d.ư.ợ.c tính mạnh, thường dùng trong thanh lâu cho các nam tử hoặc nữ tử mới mua về, chỉ là d.ư.ợ.c hiệu sẽ bá đạo đến thế.

Thuốc nhất thiết đặt đồ ăn thức uống, cũng thể rắc y phục, túi hương hoặc khăn mặt qua sử dụng.

Hôm qua đông phức tạp, khó mà truy xét. Thói quen thường ngày của chắc chắn sẽ đổi. Chàng hãy nghĩ xem điều gì vẫn luôn kiên trì mỗi ngày .”

“Quả thực !”

 

Loading...