Đích Nữ Trở Về, Diệt Cả Nhà Kế Mẫu - Chương 139
Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:43:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không nhất định là kẻ phản bội, cũng thể là bắt giữ . Ngươi hãy kiểm tra xem ai liên lạc . Ta tin các của chúng sẽ dễ dàng phản bội. Kẻ am hiểu thứ về ở kinh thành.” Thẩm Thục Nguyệt phân tích.
“Mọi thứ ở kinh thành?” Triệu Triệt vẻ mặt nghi vấn.
Trong lòng Triệu Triệt dấy lên sự nghi ngờ về lời của Thẩm Thục Nguyệt. Mọi thứ ở kinh thành, chẳng lẽ những gì Nguyệt nhi thể hiện bên ngoài vẫn bộ thực lực của nàng? Nàng còn phận khác ?
Triệu Triệt chỉ thể đợi Nguyệt nhi chủ động cho , hứa sẽ cho nàng sự tự do đầy đủ.
“Ừm, là thần y, là Vương phi, còn thể nhận dung mạo dịch dung của .”
Thẩm Thục Nguyệt thấy Triệu Triệt đang chằm chằm khuôn mặt nàng, tiếp tục giải thích: “Dù chỉ dịch dung đơn giản, nhưng quen thuộc với thì thể nào nhận .”
“Ừm, khuôn mặt của nàng quả thực thiên về nam tính. Nếu cẩn thận phân biệt cũng suýt nữa nhận .” Triệu Triệt thành thật .
“Cho nên mới , đang giữ một ám vệ của , và ám vệ mới gặp dung mạo hiện tại của trong hai ngày gần đây.”
“Ồ? Chẳng lẽ nàng đổi dung mạo liên tục đường? Không thể nào, của vẫn luôn theo dõi hành tung của nàng đến tận Dược Vương Phong.”
“Ta bắt đầu dịch dung khi tra Dược Vương Phong xảy chuyện. Tính đến nay, đổi năm diện mạo.
Nếu kẻ theo dõi suốt chặng đường, cắt đuôi ở Dược Vương Phong . Hắn thể theo những ngày qua mà tay.
Vừa tay là g.i.ế.c .” Thẩm Thục Nguyệt vẫn còn nhớ ánh mắt trêu ngươi, giễu cợt .
“Khốn kiếp, nếu tra là ai, nhất định sẽ để sống sót.”
“Ta sẽ phác họa khuôn mặt , chờ một chút.” Thẩm Thục Nguyệt chạy đến bàn sách, nhanh phác thảo hình dáng của đó.
“A, Nguyệt nhi, đây là cách vẽ gì , tinh xảo, chi tiết đến ?” Triệu Triệt đầu tiên thấy tranh phác họa (sketch), kinh ngạc.
“Ồ, đây gọi là phác họa, tức là thể vẽ chi tiết cả các đặc điểm khuôn mặt của một . Đáng tiếc, bịt mặt nên tìm đặc điểm nhận dạng của .
Hắn đến g.i.ế.c để ngăn tra xét việc Trác Châu, thể thấy, dù sống ở kinh thành, thế nhưng nhất định đối với việc ở kinh thành đều nắm rõ trong lòng bàn tay, bao gồm cả diện mạo của chúng .
Hoặc là kinh thành, bất kể là ở , thể thao túng bọn chúng. Hơn nữa, chuyện ở Trác Châu, đang giúp che đậy, hoặc liên quan đến .”
“Nguyệt nhi, nàng tra những gì ở đây?” Triệu Triệt đoán Thẩm Thục Nguyệt nhất định tra manh mối nào đó nên mới dẫn đến họa sát .
“Ừm, Tri phủ Trác Châu ?” Thẩm Thục Nguyệt hỏi Triệu Triệt.
Triệu Triệt suy nghĩ một chút : “Ừm, đó là một trung lập, cầu tiến nhưng cũng phạm sai lầm lớn, là một hiểu chuyện.”
“ Tri phủ thật lẽ gặp nạn hoặc giam giữ , Tri phủ hiện tại là do kẻ khác giả mạo.”
“Giả mạo?”
“Ừm, hôm đó đến phủ Tri phủ...” Thẩm Thục Nguyệt kể cuộc đối thoại giữa Tri phủ giả và thủ hạ cho Thụy Vương .
“Ừm, nàng , quả thực vấn đề.”
“Ừm, bọn chúng bắt nhiều tráng đinh, nhưng cuộc trò chuyện của bọn chúng, những tráng đinh cũng c.h.ế.t ít.
Để che mắt thiên hạ, bọn chúng hạ độc khiến những già yếu phụ nữ còn mắc các triệu chứng giống như bệnh dịch lây lan.
Đến lúc đó, đều là c.h.ế.t vì bệnh, nghĩ Hoàng thượng cũng thể tra cứu bọn chúng .
Bọn chúng coi mạng như cỏ rác.” Thẩm Thục Nguyệt hết phán đoán của cho Triệu Triệt.
“Khốn kiếp!” Triệu Triệt xong sắc mặt vô cùng khó coi: “Không ngờ Đại Chu xảy chuyện t.h.ả.m sát cả thôn như , đám ăn gan hùm mật gấu .”
“Tên ‘Điện hạ’ trong miệng bọn chúng chắc chắn là Định Vương, kẻ đang cướp ngôi đến điên cuồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-tro-ve-diet-ca-nha-ke-mau/chuong-139.html.]
Bọn chúng đối với Nhị của chẳng hề chút cung kính nào. Ta nghi ngờ bọn chúng là Ô Quốc.”
“Ô Quốc?” Sự việc ôn dịch ban đầu Triệu Triệt nghĩ đến giờ trở nên ngày càng phức tạp.
“Ừm, đường , chúng bắt gặp bàn luận về Long Hổ Sơn Trang.” Thẩm Thục Nguyệt nhớ chuyện về Long Hổ Sơn Trang.
“Cái sơn trang lớn nhất giang hồ đó ?”
“Ừm, đúng . Ta họ bàn tán rằng mưu sĩ của Định Vương đang hợp tác với Ô Quốc tại Long Hổ Sơn Trang để bồi dưỡng tử sĩ.”
“Vậy những thanh niên trai tráng mất tích ở Trác Châu, chính là bọn chúng bắt , bồi dưỡng thành tử sĩ ?” Triệu Triệt cũng đưa suy đoán.
“Ừm, cứ như là vụ án xâu chuỗi . Ta cho điều tra Long Hổ Sơn Trang .” Thẩm Thục Nguyệt cho Triệu Triệt sự sắp xếp của .
Triệu Triệt gật đầu: “Ừm, Chu Thông trở về kinh thành , là tên hắc y nhân tối nay. Lão Nhị thì võ công.
Thẩm Thục Nguyệt bất lực : “Rốt cuộc tên hắc y nhân đóng vai trò gì trong chuyện ? Hắn ngăn cản cũng chẳng ý nghĩa gì.”
“Có ý nghĩa. Hắn thể chính là ‘Điện hạ’ mà bọn chúng đến. Với phận của nàng, sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến.
Bọn chúng thể g.i.ế.c , nên g.i.ế.c nàng, để kinh thành tạm thời nhận tin tức từ bên . Đến lúc bọn chúng đạt mục đích, sẽ còn sợ hãi kinh thành nữa.”
“Ừm, thế, thật sự sợ , huhu, bảo vệ chúng đấy.” Thẩm Thục Nguyệt cố tỏ thư thái trêu chọc, khiến Triệu Triệt cảm thấy ấm lòng.
“Ta đ.á.n.h một chưởng, tiện thể hạ độc cho . Nếu sư phụ , sẽ t.h.u.ố.c giải, t.h.u.ố.c giải đều trong tay cả.”
“Ừm, Nguyệt nhi thông minh. Ta sẽ phái truy xét xung quanh xem kẻ khả nghi nào thương .”
“Ừm, trở về đến giờ vẫn manh mối nào về sư phụ, lo lắng cho sự an nguy của sư phụ.”
“Không , chúng cứ bắt bọn chúng về tra hỏi .” Triệu Triệt an ủi Thẩm Thục Nguyệt.
“Ừm, chỉ thể thôi, nếu bách tính Trác Châu vẫn sẽ sống trong sợ hãi bất an.” Thẩm Thục Nguyệt bất đắc dĩ .
“Nơi bại lộ, chúng rời thôi.” Triệu Triệt .
“ Mộc Liên tiện di chuyển.” Thẩm Thục Nguyệt , nhưng nhớ đến Mộc Liên vẫn còn đang giường.
“Vậy ?” Triệu Triệt hỏi.
“Ta cách .” Thẩm Thục Nguyệt cho tháo ván giường, một cái cáng đơn giản.
“Làm phiền Vương gia cho mấy sức lực khiêng Mộc Liên.”
“Các ngươi qua đó khiêng nàng .” Triệu Triệt lệnh cho thị vệ qua khiêng Mộc Liên. Không lâu , bọn họ rời khỏi Trác Châu thành.
Quân đồn trú ở Tùy Châu mà Bắc Phong dẫn đến đang đường tới. Triệu Triệt nhận thư của Bắc Phong gửi đến, trong lòng tính toán việc bắt giữ ở Trác Châu.
“Chủ tử, Thẩm Thục Nguyệt và Triệu Triệt rời , bọn họ khỏi thành.” Một hắc y nhân với một vị công tử đang giường. Vị công tử chính là tên hắc y nhân Thẩm Thục Nguyệt đ.á.n.h thương.
“Ừm, rời thành thì cứ rời . Bọn phế vật ngay cả một nữ tử cũng giữ . Chúng cũng mau chóng rời khỏi nơi . Ta nghi ngờ Triệu Triệt còn hậu thủ.” Hắc y nhân gắng gượng dậy sự dìu đỡ của thị vệ rời .
Trong phủ Tri phủ lúc đèn đuốc sáng trưng. Tri phủ giả lúc ít nhân vật lớn trộn Trác Châu thành.
Bọn chúng đang tiến hành lùng soát từng nhà. Chúng tung tin đồn tù nhân mang bệnh ôn dịch trốn trong thành. Những bách tính hiểu chuyện sợ hãi nên tích cực phối hợp. Bọn chúng lùng sục gần nửa đêm cũng tìm thấy bất cứ kẻ khả nghi nào.
lúc Tri phủ giả đang nghĩ rằng thông tin lẽ sai, tiếng cổng thành va đập truyền đến, khiến binh lính sợ hãi chạy tán loạn.
“Không , Đại nhân, xông !”