Đích Nữ Trở Về, Diệt Cả Nhà Kế Mẫu - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:25:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ám Nhất dứt lời, liền thấy lưng Ám Nhất truyền đến những tiếng sang sảng như chuông đồng.

“Nguyệt nhi, con mới chịu mời Sư phụ xuống núi ? Ngày đại hôn chỉ gửi đồ ăn thức uống cho Sư phụ, cũng là đến tìm Sư phụ.” Độc Vương càng vẻ mặt càng mang theo chút tủi .

“Ai da, Sư phụ, cái miệng càng ngày càng độc đó. Ai là đ.á.n.h cược thua Đại Sư phụ, cợt sự đắc ý của . Không đến thì thôi , còn lén chạy đến Hàn Đàm luyện độc. Hừ, còn trách . Ta mấy hôm cũng suýt chút nữa trúng độc của Vu y ở Trác Châu. Ta ngày ngày lẩn quẩn ở chốn nguy hiểm như Trác Châu. Động tĩnh lớn như , mà của cũng tìm . Người cũng thương xót tự chạy tới, hừ, còn đổ tội cho , cô độc đến già ?” Thẩm Thục Nguyệt cố ý vẻ tức giận trách móc Độc Vương.

“Ai da! Ngoan đồ nhi, Sư phụ quản con chứ. Sau khi luyện t.h.u.ố.c xong, con đang ở Trác Châu giải độc, hại con ngày tân hôn chạy đến cái nơi quỷ quái đó bận rộn. Ta vội vàng quá nên lấy nhầm độc dược, trong lòng càng thêm bực bội, chính hạ độc ở Hàn Đàm ?”

“Vậy ?” Thẩm Thục Nguyệt lập tức quan tâm bước tới đ.á.n.h giá ông lão lo .

Độc Vương ho khan một tiếng ngượng ngùng tiếp: “Khụ khụ, , Võ Sư phụ của con theo , kịp thời cho tìm t.h.u.ố.c .”

Thẩm Thục Nguyệt Độc Vương liền yên tâm, bắt đầu giáo huấn Độc Vương.

“Hừ, tự sức ? Đã chôn nửa còn suốt ngày nghĩ đến việc phân cao thấp. Cứ thích mấy thứ độc d.ư.ợ.c hại . Người Đại Sư tỷ hai năm nay vì mà gặp bao nhiêu phiền phức , thể nào đổi nghề .”

“Hừ, đời nhất định thắng cái lão già đó. Đại Sư tỷ của con quá giống lão già đó , chút phiền phức đủ để rèn luyện nàng .”

“Hừ.” Thẩm Thục Nguyệt Độc Sư phụ sẽ .

“Ai da! Ngoan đồ nhi đừng giận. Sư phụ báo thù cho con . Vừa về thằng nhóc Ám Nhất thối tha kéo tới.” Độc Vương thấy đồ bảo bối của sắp giận thật, vội vàng tiến tới cúi đầu khom lưng dỗ dành.

Triệu Triệt đang hóng chuyện trong phòng chút hâm mộ mối quan hệ sư đồ thoải mái như , cũng mừng cho Nguyệt nhi một sư phụ cưng chiều nàng như thế. Ám Nhất thì quen với cảnh .

những khác thì còn giữ bình tĩnh.

Đặc biệt là Nam Phong và Bắc Phong, Độc Vương đó, ai nhắc đến mà kinh hồn bạt vía, đồn là m.á.u lạnh vô tình mà gượng ép ghép thành một với lão già mặt . Sau đối với Vương phi càng cung kính hơn, lời Vương gia thể , lời Vương phi nhất định .

Thẩm Thục Nguyệt hỏi Độc Vương: “Báo thù? Tìm ai báo thù?”

“Đương nhiên là Vu y , hạ độc g.i.ế.c mấy tên Vu y gây chuyện nhất trong hoàng cung , ngay cả Thái tử cũng thể nữa, ha ha…”

“Nguy hiểm lắm, một đến Ô Quốc .”

“Ta đến Ô Quốc, bọn chúng ở biên giới Đại Chu. Nghe là từ Nam Cương trở về, ngang qua Đại Chu. Ban đầu định đến Ô Quốc, nhưng Đại Sư tỷ của con nhắn tin bọn chúng cũng đang ở biên giới, liền chạy thẳng đến biên giới .”

“Biên cảnh? Có biên cảnh phía nam Đại Chu ?” Thẩm Thục Nguyệt chất vấn.

“Ừm, đó. Không các tướng lĩnh Đại Chu bắt mấy tên Ô Quốc nghênh ngang mà còn xem chúng là khách quý. Ta liền phế luôn chúng . mà Nguyệt nhi, hình như sư phụ gây chuyện rắc rối …”

Độc Vương xoa xoa tay, ấp a ấp úng .

“Sao , chuyện gì lớn đến mức khiến khó mở lời thế? Giữa đường tìm một bà vợ chịu trách nhiệm mà chạy mất ?”

Thẩm Thục Nguyệt hiếm khi thấy Độc Vương như , khỏi tò mò đoán mò.

“Khụ khụ!” Cụm từ ‘hổ lang chi từ’ của Thẩm Thục Nguyệt khiến Triệu Triệt đang vô hình bên cạnh cũng sặc sụa mà ho khan.

Thẩm Thục Nguyệt và Độc Vương đồng thời đầu về phía phát âm thanh, hai lúc mới nhớ trong phòng còn khác.

“Ha, các ngươi cũng ở đây ?”

“Ha ha, Nguyệt nhi, chúng vẫn luôn ở đây.” Triệu Triệt bất đắc dĩ .

“Triệu Triệt bái kiến Độc Vương tiền bối.”

“Ừm, cần đa lễ.” Độc Vương đổi thái độ tếu táo , Triệu Triệt với phong thái trưởng bối nghiêm chỉnh.

Người bận tâm Triệu Triệt phận gì, chỉ cần là nam nhân của đồ bảo bối của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-tro-ve-diet-ca-nha-ke-mau/chuong-172.html.]

“Sư phụ, vẫn xong là gây họa sự gì?”

“Ồ, đó là khi đầu độc Vu y, cẩn thận trúng độc một vị tướng quân họ Dung đến đần độn luôn. Ta thấy thông đồng với Ô Quốc nên thèm giải độc cho .”

“Họ Dung? A Triệt, đây của Trấn Nam Hầu phủ ?”

“Ừm, là Dung Cường, trưởng tử của Trấn Nam Hầu. Hắn về kinh đó tạm thời quản lý trấn Nam đại quân.”

“Ồ, thì gọi là họa sự nữa. Sư phụ cần giải độc cho , giúp Đại Chu trừ một tên sâu mọt .”

“Thật ? Vậy ngoan đồ nhi giận lão già nữa chứ?”

“Vẫn giận. Từ nay về bày độc d.ư.ợ.c thì nhớ phòng hộ, nếu còn tự đầu độc nữa, sẽ nhận sư phụ .”

“Đừng mà, đừng mà, ngoan đồ nhi. Sư phụ cam đoan từ nay về nhất định tự đầu độc nữa.

Hiện giờ sư phụ chỉ chút độc d.ư.ợ.c ôn hòa, chuẩn sẵn để con của con học tập sẽ tự thương.”

“A, sư phụ, nghĩ sớm quá .” Thẩm Thục Nguyệt ngượng ngùng liếc Triệu Triệt đang cố nhịn bên cạnh.

“Ha ha, Nguyệt nhi, sư phụ nghĩ sớm . Chúng thành hôn nhiều ngày , hài tử đến .” Triệu Triệt ở bên cạnh sợ c.h.ế.t mà châm lửa.

Mặt Thẩm Thục Nguyệt đỏ ửng, chẳng khác gì m.ô.n.g khỉ. Hai thành hôn bấy lâu, ngày nào cũng quấn quýt bên .

mỗi khi nghĩ đến chuyện phòng sự, nàng vẫn khỏi hổ.

“Ừm ừm, đó. Nguyệt nhi, đừng suốt ngày ồn ào đ.á.n.h đ.ấ.m nữa. Cẩn thận ngoan tôn tử của sinh sẽ nghịch ngợm khó nuôi giống con hồi nhỏ đó.”

“Ai nha, sư phụ càng càng khó . Ai nha sư phụ, thỉnh hạ sơn là để giải cổ cho phụ hoàng của .”

“Phụ hoàng của con?” Độc Vương nhất thời phản ứng kịp, cha dượng tệ bạc của đồ nhi là một quan viên .

“À, chính là Hoàng thượng Đại Chu chúng đó.” Thẩm Thục Nguyệt vẻ mặt của sư phụ, hiểu tâm tư của chứ.

“Ồ, ồ, đúng đúng. Hoàng thượng ?” Độc Vương thấy Triệu Triệt bên cạnh, lập tức nhớ đồ nhi hiện giờ là con dâu của Hoàng thượng.

“Ta nghi ngờ hạ cổ, đồ nhi tinh thông về cổ độc nên dám tự ý giải cổ, vì mới gấp gáp thỉnh sư phụ chịu khó chạy chuyến .”

“Hừ, giờ mới am hiểu ? Năm đó ép con học thì con chịu, còn bóp c.h.ế.t bao nhiêu con cổ trùng non quý giá của .”

“Ai nha sư phụ, năm đó còn nhỏ ham chơi, cơ hội nhất định sẽ cùng sư phụ học tập kỹ lưỡng về mảng .

Tránh cổ độc gì phiền lão nhân gia chịu cực. Như thế đồ nhi thật là bất hiếu.”

“Ừm, còn . Đợi lo xong chuyện , sư phụ sẽ kỹ hơn về cổ trùng cho con.”

“Ừm, tạ ơn sư phụ.” Thẩm Thục Nguyệt hì hì sư phụ.

“Vậy khi nào dẫn gặp bệnh nhân?”

“Ồ, sư phụ, bệnh của Hoàng thượng hiện giờ công khai ngoài.

Chúng nghi ngờ là do con trai khác của là Định Vương gây .

Chúng chỉ thể lén lút buổi tối, tránh đ.á.n.h rắn động cỏ.

Hơn nữa mấy ngày nay cho Hoàng thượng dùng t.h.u.ố.c hôn mê, cổ trùng cũng hề xao động, sư phụ xem việc ảnh hưởng đến việc giải cổ ?”

 

Loading...