Đích Nữ Trở Về, Diệt Cả Nhà Kế Mẫu - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:26:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ một mảnh giấy là gửi cho , cũng chỉ vỏn vẹn vài câu.

“Chuyển d.ư.ợ.c phương và thư cho Đại sư . Chuyện rõ, và sắp xếp Dược Minh đưa t.h.u.ố.c đến. Sau hãy thành thật với .”

Triệu Triệt nghi ngờ Thẩm Thục Nguyệt gửi nhầm thư.

Hắn xem qua d.ư.ợ.c phương và thư gửi Đại sư một lượt, cũng thấy nội dung nào liên quan đến như mong .

chợt tỉnh ngộ một chuyện, đó là Nguyệt Nhi của chính là chủ nhân của Dược Minh thần bí.

“Xem Nguyệt Nhi giận . Sau dỗ nàng cho , giấu giếm nữa. Nàng thực lực kinh đến .”

Triệu Triệt tự một . Cảm thấy bản xứng với Thẩm Thục Nguyệt.

“Người , mời Sở đại phu.”

Mãi một lúc Sở Vân Phong mới chậm rãi đến.

“Thái tử tìm việc gì?” Sở Vân Phong Triệu Triệt tìm để chuyện phiếm, liền hỏi thẳng.

“Ồ, Sở xem thử phương t.h.u.ố.c Nguyệt Nhi gửi đến, xem phù hợp với chứng bệnh ?” Triệu Triệt đưa phương t.h.u.ố.c và thư cho Sở Vân Phong.

“Nguyệt Nhi gửi d.ư.ợ.c phương?” Sở Vân Phong còn hiểu, chuyện .

“Huynh xem nội dung thư thì sẽ rõ.” Triệu Triệt chút vị chua chát.

Sở Vân Phong nào sự ghen tuông của Triệu Triệt.

“Ha ha, Sư cho lá thư dày thế , đoán Thái tử hẳn là kể chuyện cho nàng , nên nàng mới giận Thái tử ? Ha ha.”

Sở Vân Phong nhận lấy lá thư Triệu Triệt đưa, vẫn quên chọc ghẹo Triệu Triệt vài câu, quả là cao thủ g.i.ế.c cần dùng đao.

Triệu Triệt mím môi thèm để ý đến vẻ đắc ý của Sở Vân Phong, mặt mày kéo dài gì.

Sở Vân Phong cũng trêu chọc Triệu Triệt nữa, nghiêm túc thư.

“Chẳng trách Sư chuyện, hóa là Tiểu sư .

Sư phụ vân du hái t.h.u.ố.c , Tiểu sư sợ chậm trễ công việc nên trực tiếp chuyển thư đến chỗ Sư . Ai bảo Sư y thuật cao minh đây.”

Sở Vân Phong thư cho Triệu Triệt .

“Ừm, Sở xem những phương t.h.u.ố.c thể chữa trị chứng tiêu chảy ?”

“Ừm, thể chữa trị. Sư đây là một loại virus tương tự như ôn dịch. Tuy gây c.h.ế.t nhưng nếu nặng cũng sẽ c.h.ế.t.”

“Lợi hại đến ? Thuốc thang của còn đủ dùng ? Nguyệt Nhi Dược Minh sẽ giúp chúng chuẩn d.ư.ợ.c liệu gửi tới.”

“Lượng t.h.u.ố.c cho mấy phương tạm thời đủ . Đợi t.h.u.ố.c của Nguyệt Nhi đưa tới cũng thể tiếp ứng.”

Sở Vân Phong xem qua d.ư.ợ.c phương hai . Thẩm Thục Nguyệt kê phương t.h.u.ố.c thể đơn giản thì tuyệt đối phức tạp, thể dùng thảo d.ư.ợ.c thông thường thì tuyệt đối dùng d.ư.ợ.c liệu quý hiếm.

Mấy phương t.h.u.ố.c đều là d.ư.ợ.c liệu thường thấy, dễ dàng thu thập.

Sở Vân Phong cũng trì hoãn, nhanh chóng dẫn điều chế d.ư.ợ.c liệu, sắc thuốc.

Dược phương của Thẩm Thục Nguyệt quả nhiên hiệu nghiệm, đa bệnh nhân khi uống ba t.h.u.ố.c thì cầm tiêu chảy.

Mọi cũng tinh thần hơn nhiều, điều khiến các tướng lĩnh trong quân đều yên tâm hơn.

Thuốc do Dược Minh của Thẩm Thục Nguyệt phái đưa đến cũng nhanh đến nơi: “Tốc độ vận chuyển và khả năng thu thập của các ngươi thật mạnh mẽ.” Triệu Triệt khỏi khen ngợi một .

“Bẩm Thái tử, là do Thái tử phi của chúng đủ thông minh, chúng theo kênh vận chuyển chuyên dụng của , hộ tống suốt chặng đường, dùng tốc độ nhanh nhất để đến đây.” Mộc Liên cùng tự hào .

“Ừm, Nguyệt Nhi quả là lợi hại. Lúc ngươi đến Kinh thành vẫn bình chứ?”

“Vâng, việc như thường. Nô tỳ giao hàng xong sẽ theo họ về ngay.”

Quý Cảnh Dục tin Kinh thành đưa t.h.u.ố.c đến, vốn tưởng là Hoàng thượng ban thưởng, thầm nghĩ thể dự trữ thêm t.h.u.ố.c .

khi gặp Mộc Liên, vô cùng kích động, “Mộc Liên, lúc ngươi đến Quý phủ ?”

Quý Cảnh Dục ngại hỏi thẳng vợ , chỉ thể thăm hỏi và quan tâm bộ Quý phủ một lượt.

“Tốt, lắm. Mọi đều khỏe, chỉ là chút lo lắng cho bên . Phu nhân nhà ngài sắp sinh , Tiểu thư sẽ phủ trông chừng, ngài cứ yên tâm.”

“Tốt, . Chỉ cần Nguyệt Nhi trông nom thì yên tâm .”

“Thái tử Điện hạ, nô tỳ chuẩn lát nữa sẽ về Kinh thành.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-tro-ve-diet-ca-nha-ke-mau/chuong-183.html.]

“Phu nhân Quý tướng quân sắp sinh , Thái tử phi cần đích trông chừng Quý Đại phu nhân sinh nở, nô tỳ trở về để ở bên Thái tử phi, dâng rót nước, việc vặt, trông chừng Thái tử phi đừng để nàng mệt mỏi.”

“Ừm, cũng . Ngươi lát nữa ăn chút gì lên đường , mấy ngày nay vất vả cho các ngươi .”

“Tạ ơn Thái tử thể tuất, nô tỳ hề cực khổ. Nô tỳ xin cáo lui để ăn chút gì.”

“Ừm, .”

Mộc Liên rời .

“Thái tử, vì Nguyệt Nhi gửi phương t.h.u.ố.c và t.h.u.ố.c đến, binh sĩ hai ngày nay cũng hồi phục nhiều, chúng khi nào khai chiến?”

“Sắp . Ta đang chờ đủ lượng tạc dược. Tạc d.ư.ợ.c chế tạo gần xong, chúng sẽ chuẩn khai chiến. Huynh tiên hãy thao luyện những binh sĩ mới hồi phục mấy ngày nay, luôn sẵn sàng chiến đấu.”

“Vâng, thuộc hạ cáo lui.”

“Ừm, Cậu cứ lui .”

Chờ Quý Cảnh Dục , Triệu Triệt rơi sự tự trách vì ở bên Thẩm Thục Nguyệt.

“Quý phu nhân sắp sinh , Nguyệt Nhi tám tháng nữa cũng sẽ sinh. Ta nhất định khải hồi kinh khi Nguyệt Nhi sinh nở.”

Triệu Triệt nghĩ đến chuyện Quý phu nhân sắp sinh mà Mộc Liên , khỏi nghĩ đến việc Thẩm Thục Nguyệt sinh nở.

“Bắc Phong!” Triệu Triệt gọi to Bắc Phong đang ngoài cửa.

“Thuộc hạ mặt, Điện hạ gì căn dặn.” Bắc Phong canh gác ngoài cửa đẩy cửa bước .

“Tạc d.ư.ợ.c bao nhiêu , thử qua ?”

“Bẩm Điện hạ, những cái xong thử nghiệm một . Người của chúng gấp rút chế tạo, hai trăm quả.”

“Hai trăm quả xem ít, nhưng để đ.á.n.h bại Ô Quốc thì cũng đủ .”

“Sắp xếp nhân lực vận chuyển tạc d.ư.ợ.c đến đây, cẩn thận đừng để nó nổ.”

“Vâng.” Bắc Phong lĩnh mệnh rời .

Chiều ngày hôm , Bắc Phong dẫn binh sĩ vận chuyển tạc d.ư.ợ.c đến nguyên vẹn.

“Ngươi liên hệ với các tướng quân học cách sử dụng tạc dược. Ngày hôm nay luyện tập động tác.”

“Vâng, Điện hạ.”

Triệu Triệt gọi Quý Cảnh Dục đến.

“Điện hạ còn việc gì căn dặn?”

“Truyền lệnh xuống, ngày mai để những binh sĩ bệnh tiếp tục điều trị nghỉ ngơi, những khỏe mạnh mở cổng thành nghênh chiến.

Mọi hôm nay hết hãy quen với cách sử dụng tạc dược. Bảo lắp ráp tạc d.ư.ợ.c xe, kéo lên cổng thành.

Trước hết cứ dùng tạc d.ư.ợ.c oanh kích cho .”

Triệu Triệt về phía cổng thành, ánh mắt đầy sự hung ác.

“Lúc Ô Quốc nhạo báng ngoài cổng thành mấy ngày . Cứ đ.á.n.h nhỏ lẻ thì giải quyết vấn đề.

Bọn chúng còn định công thành, thì đừng ai hòng về.”

Các tướng lĩnh Đại Chu ngày mai cuối cùng cũng thể xuất chiến, đều vô cùng phấn khích.

Những lính như bọn họ bao giờ đóng cửa thành tránh chiến nhiều ngày như .

Bọn họ từng cho rằng Thái tử là kẻ nhát gan vô năng. Giờ đây cuối cùng cũng chịu xuất chiến.

Điều thể khiến lửa giận chỗ trút của bọn họ hướng đến quân Ô Quốc.

Dưới sự hỗ trợ khẩn trương huấn luyện của Bắc Phong và Quý Cảnh Dục, hai trăm tay ném tạc d.ư.ợ.c chọn , dùng để ném tạc d.ư.ợ.c từ phía .

Sáng sớm ngày hôm , trời tờ mờ sáng, Triệu Triệt dẫn lên cổng thành.

“Ha ha, các xem, Thái tử Đại Chu . Cuối cùng cũng chịu lộ diện. Nếu , lão tử còn tưởng là con rùa rụt cổ. Ngươi…”

Tướng quân Ô quân lớn tiếng chê bai Triệu Triệt.

Triệu Triệt cũng hề tức giận, mím môi một tiếng: “Kẻ sắp c.h.ế.t quá nhiều , thả!”

“Ầm!” Một luồng sức mạnh bùng nổ cực lớn nổ tung trong doanh trại Ô quân bên ngoài cổng thành. Vị tướng quân lắm lời còn xong c.h.ế.t vụ nổ tạc dược.

 

Loading...