Đích Nữ Trở Về, Diệt Cả Nhà Kế Mẫu - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:26:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“A a…” Từng tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang vọng khắp Ô quân ngoài thành. Nhìn những t.h.i t.h.ể đồng bạn nổ tan tác thành từng mảnh, Ô quân đều hoảng loạn.

Đặc biệt là tướng quân nổ tan, còn chủ tướng.

“Tướng quân c.h.ế.t , tướng quân c.h.ế.t , mau chạy !” Có hô to.

Mọi lập tức hoảng loạn chạy trốn tứ phía.

“Mở cổng thành! Bọn chúng đến , lý nào để chúng chạy thoát, xông lên g.i.ế.c!”

Triệu Triệt hạ lệnh, cổng lớn Phàn Thành đóng kín mấy ngày cuối cùng cũng mở .

Binh sĩ kìm nén suốt mấy ngày qua căm ghét Ô quân đến tận xương tủy, cổng lớn mở.

“G.i.ế.c!” Toàn bộ tướng sĩ Đại Chu.

Các tướng sĩ Đại Chu mang theo sát khí xông về phía Ô quân.

Chỉ một canh giờ, trận chiến dai dẳng kết thúc.

Quân đội Tây Nam thắng, ít Ô quân còn sót hoảng loạn trốn về đại bản doanh của Ô quân.

Lúc Ô Quốc Thái tử và Nhị Hoàng tử đang uống rượu hả hê trong quân trướng.

Ô Quốc Thái tử Ô Thiện vì Độc Vương hạ t.h.u.ố.c thể chuyện phu thê... để giữ vững địa vị và uy vọng của , liên thủ với Vu Y lừa dối Ô Quốc Hoàng đế rằng chữa khỏi, và một vị trắc phi trong hậu viện loan tin mang thai.

Và để chứng minh thực lực của . Hắn Thái tử Đại Chu dẫn binh đến khiêu chiến, đóng cửa thành nghênh chiến. Hắn cho rằng Đại Chu sợ hãi, đó xin lệnh đến biên giới, thế Nhị Hoàng tử Ô Khắc chỉ huy tác chiến.

Ô Khắc vốn ý định nhân cơ hội lập chiến công cho , Thái tử đến phá vỡ kế hoạch của .

Tuy ý kiến với Thái tử, nhưng Hoàng thượng hạ lệnh Thái tử chủ soái, bề ngoài cũng dám trái.

Trong lòng đang toan tính tìm cơ hội để Thái tử đường về.

Ô Thiện đến kế hoạch tác chiến mới, vẫn dựa theo kế hoạch tác chiến do Ô Khắc bố trí từ .

Ngày vây Phàn Thành, Nam Cương họ công phá Phàn Thành. Ý định ban đầu của Ô Khắc là chọc giận Đại Chu, để Đại Chu khơi mào chiến tranh, họ xuất binh sẽ danh nghĩa, chứ trở thành con d.a.o của Nam Cương.

Ô Thiện đến, Ô Quốc trở thành con d.a.o của Nam Cương. Nam Cương lệnh công thành, Ô Thiện liền hạ lệnh công thành.

Ô Thiện đang đắc ý cho rằng, phái mười lăm vạn binh lực nhất định sẽ chiếm Phàn Thành trong một , khiến Triệu Triệt sợ hãi chạy về Kinh thành.

Liền kéo Ô Khắc cùng uống rượu ăn thịt chúc mừng . Lúc , những binh sĩ còn sót chạy về thất bại.

“Bẩm Thái tử, của chúng ... về.” Giọng của binh sĩ báo tin càng ngày càng nhỏ.

“Tốt, , Nhị , cạn ly, đ.á.n.h thắng trận đáng để chúc mừng.”

“Hoàng , thấy tình hình . Người xem, bọn họ là đ.á.n.h thắng trận trở về ?”

“Bẩm Nhị Hoàng tử, bọn họ bại trận.” Binh sĩ quỳ mặt đất, vẻ mặt uể oải.

“Cái gì! Bại trận?”

Bộ não mơ hồ của Ô Thiện lập tức tỉnh táo, đột nhiên dậy, khiến binh sĩ sợ hãi run rẩy.

“Là, là…”

“Đại tướng quân ?”

“Đại tướng quân tử trận, Phó tướng khiêng về.”

“Hoàng , chúng ngoài xem .” Đại tướng quân c.h.ế.t , Ô Khắc cũng thể yên.

“Đi!” Ô Thiện vội vàng ngoài, đến nơi binh sĩ tập trung.

Chỉ thấy những binh sĩ chạy về đều mặt mày xám xịt, quần áo rách rưới, mặt, đều ít nhiều thương.

Nhìn thoáng qua, về đến năm vạn.

Hắn phái mười lăm vạn , đây cũng là binh lực nhiều nhất mà Ô Quốc thể phái lúc , mà tổn thất một lúc mười vạn.

Đầu óc Ô Thiện choáng váng, lảo đảo lùi mấy bước suýt ngã.

“Hoàng , chứ?” Nhị Hoàng tử đỡ Thái tử, bề ngoài quan tâm, trong lòng nhạo thôi.

“Hừ, để ngươi mạo hiểm coi thường Đại Chu. Giờ xem ngươi còn tư cách gì chủ soái nữa.”

“Nói, tại tổn thất nhiều như ? Rõ ràng Đại Chu dám nghênh chiến, tại bại trận? Các ngươi !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-tro-ve-diet-ca-nha-ke-mau/chuong-184.html.]

Ô Thiện để ý đến sự quan tâm của Ô Khắc, mà vững , tiến lên vài bước tóm lấy cổ áo một binh sĩ gần nhất, vẻ mặt âm trầm, mắt đỏ ngầu lệnh.

“Bẩm, bẩm Thái tử, là do vũ khí của Đại Chu quá lợi hại. Bọn họ một thứ thể nổ c.h.ế.t cả một vùng lớn . Đại tướng quân nổ thành thịt nát.”

Người binh sĩ giờ nghĩ đến cảnh tượng ở chiến trường lúc đó vẫn còn sợ hãi thôi, may mắn là còn sống trở về.

“Vũ khí lợi hại? Không thể nào! Nếu quả thật , vì cố thủ chịu nghênh chiến? Phải chăng các ngươi vô năng, lừa gạt Bổn Thái tử?”

“Thuộc hạ dám dối. Những chúng chạy thoát cũng là nhờ dọa c.h.ế.t, mới nhặt một mạng. Xin Thái tử minh xét.”

“Người !”

“Thái tử.”

“Phái tiền tuyến thăm dò.”

“Vâng.”

“Hoàng , chúng trong . Người nên nghỉ ngơi, những thương thì mau chóng cho quân y điều trị?”

Lúc Ô Khắc mặt quan tâm những , thu phục nhân tâm của họ.

Ô Thiện lảo đảo bước phòng.

Nhị Hoàng tử với vẻ mặt xem kịch , theo bước .

Phàn Thành bên , Quý Cảnh Hằng dẫn đại quân chiến thắng trở về thành.

“Ôi chao, Thái tử Điện hạ, tạc d.ư.ợ.c của chúng quả là lợi hại! Thần may mắn phụ mệnh, tiêu diệt mười vạn quân địch. Chúng chỉ tử thương một ngàn, thương hai ngàn. Vẫn còn ba mươi quả tạc dược, thần nỡ dùng hết.”

Quý Cảnh Hằng mang theo niềm vui chiến thắng bẩm báo với Triệu Triệt.

“Ừm, Quý Phó tướng vất vả . Trước hết cứ về nghỉ ngơi , tối nay sẽ tổ chức tiệc ăn mừng cho các ngươi.”

“Tạ ơn Thái tử.”

Quý Cảnh Hằng vui vẻ lui xuống.

“Thái tử Điện hạ, tại chúng thừa thắng xông lên?” Quý Cảnh Dục hiểu.

“Tuy chúng tạc dược, nhưng binh lực thể xuất động đủ năm vạn. Có thể dùng thương vong ít nhất để tiêu diệt mười vạn binh lực của chúng là bởi vì chúng lợi dụng tạc dược.

Bọn chúng còn thực lực chân chính của chúng . Nếu truy kích tiếp, tạc d.ư.ợ.c còn dùng hết, bọn chúng truy sát mà liều mạng phản công, binh lực của chúng nhất định sẽ tổn thất.

Chúng chiếm Ô Quốc, cần vội vàng trong lúc .”

nếu bỏ lỡ cơ hội , bọn chúng nhất định sẽ chuẩn . Giao chiến càng tăng thêm độ khó.”

Triệu Triệt nhẹ một tiếng: “Ha ha, chắc hẳn Ô Quốc xuất động mười lăm vạn cũng là binh lực nhiều nhất mà họ thể điều động.

E rằng nhất thời nửa khắc, Ô Quốc chiến đấu trưng binh.

Lúc đó binh lính khổ dân chúng, bách tính than thở.

Sẽ đến lượt Nam Cương nếm thử mùi vị tạc d.ư.ợ.c của chúng .”

“Nam Cương sẽ xuất binh giúp Ô Quốc ? Triệu Dục âm hiểm như , chỉ để Ô Quốc mũi chịu sào, chắc chịu xuất binh?”

“Ô Quốc dám chủ động khơi mào chiến sự, chính là vì Nam Cương xúi giục lưng.

Ô Quốc và Nam Cương cấu kết với , Ô Quốc thể để chịu thiệt thòi lớn như .

Nếu Nam Cương xuất binh, Ô Quốc nhất định dám tái chiến.

Nam Cương dựa thực lực của cũng dám độc lập khiêu chiến Đại Chu.”

“Thái tử lý.” Quý Cảnh Dục bội phục vị Thái tử mưu lược song .

Tin tức về đại thắng tại Phàn Thành, Triệu Triệt phái cấp tốc đưa về kinh thành.

Thẩm Thục Nguyệt đang ở kinh thành xa xôi lúc nhận tin thắng trận, Triệu Triệt gửi riêng cho nàng một bản. Triều đình vẫn theo đúng quy trình phát hán báo thắng trận.

“Tiểu thư, chuyện gì khiến vui vẻ như ?” Mộc Liên mới về phủ thấy Thẩm Thục Nguyệt, xem thư khanh khách.

“Mau xem, đại thắng . Tây Nam quân đ.á.n.h lui Ô quân, dùng tới năm vạn binh lực mà tiêu diệt mười vạn quân địch.” Thẩm Thục Nguyệt kiêu hãnh giơ bức thư trong tay lên.

“Thật , Thái tử gia thể sớm ngày hồi kinh .” Mộc Liên cũng nụ của Thẩm Thục Nguyệt lây nhiễm.

 

Loading...