Đích Nữ Trở Về, Diệt Cả Nhà Kế Mẫu - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:12:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nguyệt tỷ tỷ, tỷ , Bảo Châu chỉ thích nghiên cứu cơ quan, ám khí, và những thứ kỳ quái. Bản vẽ phức tạp như thế thể hiểu, chắc chắn hứng thú . Hì hì, dù Nguyệt tỷ tỷ dạy, cũng sẽ bám riết lấy tỷ mà học cho bằng …” Triều Hoa Quận chúa trực tiếp bóc mẽ bí mật của Hà Bảo Châu.

“Triều Hoa, hết thế, Đại sư còn ở đây mà.” Hà Bảo Châu đỏ mặt vội vàng ngăn Triều Hoa tiếp tục năng kiêng nể.

“À, tiền viện xem , các cứ tiếp tục trò chuyện.”

Sở Vân Phong nhận sự ngượng ngùng của họ, bản y cũng thấy lúng túng. Ban đầu y định rời , ngờ còn kịp bước, Quận chúa thẳng thừng như . Sở Vân Phong xong liền vội vàng về phía tiền sảnh.

Triều Hoa Quận chúa nhận lỡ lời, thất lễ, vội vàng với Bảo Châu: “Bảo Châu, Bảo Châu, xin .”

“Triều Hoa, , chỉ là ngại ngùng một chút khi ngoài ở đây thôi.” Hà Bảo Châu xua tay với Triều Hoa Quận chúa.

Thẩm Thục Nguyệt vội vàng hòa giải, giải thích: “Bảo Châu, Đại sư của giang hồ. Chàng hiểu nhiều về lễ nghi phép tắc, câu nệ tiểu tiết. Chàng nhận lẽ sự phòng giữa nam nữ mà tránh . Lần sẽ bảo chú ý.”

“Không , Nguyệt tỷ tỷ, đây vốn là nơi của . Đại sư trông mực trọng.” Hà Bảo Châu nhanh chóng kéo tay Thẩm Thục Nguyệt .

“Ồ, ?” Trong lòng Thẩm Thục Nguyệt dường như lóe lên điều gì đó, nàng hỏi để xác nhận.

“Ừm, .” Hà Bảo Châu đỏ mặt.

Thẩm Thục Nguyệt dường như hiểu điều gì đó trong lòng, nàng với Hà Bảo Châu: “Được Bảo Châu, nếu học, cứ đến phủ , sẽ dạy vẽ bản vẽ. Những bản vẽ dùng xong , thể mang về nghiên cứu .”

“Nguyệt tỷ tỷ, thật sự ? Đây là bản vẽ tỷ vẽ mà, thể mang về nghiên cứu ?”

“Ừm, chứ, cứ mang về .”

“Vâng, đa tạ Nguyệt tỷ tỷ. Nguyệt tỷ tỷ, Sở sư cũng vẽ bản vẽ ?”

“Ồ. Chàng chỉ những cái đơn giản, thể hiểu . Đa thời gian là vẽ, sử dụng.”

“Ồ, .”

“Ừm, chúng dạo một chút .”

“Tuyệt vời quá, tuyệt vời quá, chúng phố dạo chơi , tiện thể ăn cơm ở ngoài luôn nhé, lâu ăn cơm ở ngoài.” Triều Hoa Quận chúa hứng thú hẳn lên.

“Ừm, thôi.”

Ba , nhanh đến con phố đông đúc nhộn nhịp.

Lúc , Ô Y Y đang ở dịch quán, sai tỳ nữ đắp t.h.u.ố.c lên khuôn mặt sưng đỏ. lúc đó, một nữ tử ăn mặc khác biệt so với tỳ nữ vội vã bước .

“Công chúa, nô tỳ dò la tung tích của Thẩm Thục Nguyệt. Hôm nay chính là cơ hội để chúng hành động.”

“Ồ? Nhanh đến ?”

“Vâng, hôm nay bên cạnh nàng chỉ hai tiểu thư yếu đuối sức trói gà, thị vệ theo.”

ngươi từng với rằng nàng võ công, hôm qua khi tỷ thí, cũng tận mắt thấy nàng võ công .”

“Ôi chao, Công chúa. Nàng chỉ chút võ mèo cào mà thôi, thể đối phó với cao thủ , huống hồ còn vướng thêm mấy cái đuôi rắc rối nữa.”

" nếu hôm nay tay với nàng , nghi ngờ lên đầu Bản công chúa ?"

“Công chúa, nàng đắc tội với nhiều như , ai mà là ai lấy mạng nàng ? Người thể giả trang thành Đại Chu, khó phân biệt .”

“Ừm, để nghĩ xem.”

“Công chúa nghĩ mà xem, nàng chỉ còn vài ngày nữa là nhập Thụy Vương phủ . Nếu nàng c.h.ế.t, vị trí Thụy Vương phi sẽ bỏ trống. Giao ước cá cược hôm qua của cũng thể hủy bỏ. Sau lâu dần, ai còn nhớ chuyện từng tỷ thí với nàng nữa.” Tỳ nữ vẻ mặt sốt ruột khuyên nhủ.

“Hừ, ngươi vội vàng thúc giục sai tay như , là để vội vã báo tư thù đấy chứ?” Ánh mắt Ô Y Y toát vẻ lạnh lẽo.

Dưới đáy mắt nữ tử thoáng qua một tia hoảng loạn, nàng quỳ xuống : “Công chúa, nô tỳ lựa chọn tỳ nữ của , nhất định sẽ lấy ưu tiên hàng đầu. Nô tỳ cần suy xét đến bản nữa .”

“Ồ? Tốt nhất là ngươi đừng ý đồ khác, nếu sẽ khiến ngươi sống bằng c.h.ế.t.”

“Vâng.”

“Ngươi chuẩn , dẫn đầy đủ , phép sơ suất.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-tro-ve-diet-ca-nha-ke-mau/chuong-91.html.]

“Vâng.” Nữ tử lĩnh mệnh lui xuống.

Khi Thẩm Thục Nguyệt và mấy đang mua sắm túi lớn túi bé, bên cạnh họ bỗng xuất hiện thêm mấy kẻ ăn mặc như ăn mày.

Những kẻ vây quanh Thẩm Thục Nguyệt định xông lên cướp giật những món quà trong tay họ. Để thoát khỏi bọn ăn mày, Thẩm Thục Nguyệt rắc một nắm bạc vụn. Đồng thời kéo hai nhanh chóng rời . Những xem náo nhiệt xung quanh quá nhiều, thể vây ở giữa. Bằng trực giác của Thẩm Thục Nguyệt, nơi còn an .

“Đi mau!” Thẩm Thục Nguyệt nhỏ với mấy .

“Sao ?” Triều Hoa hỏi.

“Nơi an .” Thẩm Thục Nguyệt liếc mấy tên ăn mày bằng ánh mắt sắc lạnh.

Lời dứt, một đạo hàn quang từ đám ăn mày lao . Kẻ lao tới cầm một thanh chủy thủ, trực tiếp đ.â.m về phía Thẩm Thục Nguyệt.

“Tiểu thư cẩn thận, Nguyệt tỷ tỷ cẩn thận!” Mộc Liên và Hà Bảo Châu xa hơn ngăn cản nhưng kịp, đồng thời lớn tiếng nhắc nhở.

Thẩm Thục Nguyệt vẫn luôn giữ cảnh giác. Không đợi đ.â.m tới, Thẩm Thục Nguyệt đẩy Triều Hoa Quận chúa sang một bên để tránh, bản nàng phi tung một cước đá tên ăn mày văng xa.

“Huynh , xông lên.” Tên ăn mày thấy kế hoạch thất bại, liền trực tiếp xông lên vây đánh.

Người phố lúc bỏ chạy hoặc lẩn trốn hết, chỉ còn mấy bọn họ.

“Các ngươi là của ai?” Thẩm Thục Nguyệt chút hoảng loạn hỏi.

“C.h.ế.t đến nơi , chi bằng xuống mà tự hỏi Diêm Vương .” Tên ăn mày định tay.

“Liên Nhi, bảo vệ họ rời , mấy tên thể đối phó.” Thẩm Thục Nguyệt dặn dò mấy rời , nàng sợ họ kinh hãi.

Những sát thủ đang đuổi theo Quận chúa mấy liền rút lui, tất cả tập trung vây công Thẩm Thục Nguyệt.

Mộc Liên tính nết tiểu thư, mặc dù trong lòng nóng ruột, vẫn ngoan ngoãn bảo vệ Triều Hoa và Hà Bảo Châu, nhanh chóng đưa họ đến y quán.

Đợi khi Sở Vân Phong và Mộc Liên trở , Thẩm Thục Nguyệt đ.á.n.h gục và chế phục hết đám sát thủ .

“Sư , chứ?” Sở Vân Phong lo lắng hỏi.

“Không . Sư , trông chừng đám , đuổi theo một .”

Thẩm Thục Nguyệt thấy tên cầm đầu đám ăn mày chạy ngõ hẻm.

Nàng đuổi theo nhưng thấy, chỉ thấy một bóng lưng quen thuộc bước dịch quán.

“Người , xem xét.” Thẩm Thục Nguyệt hô một tiếng .

“Vâng.” Tiếng đáp biến mất, ám vệ rời .

Bên cạnh Thẩm Thục Nguyệt vẫn luôn ám vệ theo. Thực nãy nàng cố ý cho ám vệ lộ diện, chỉ thử xem thế lực của đám sát thủ , để phán đoán chúng là của ai. Đáng tiếc, đám sát thủ quá hèn nhát. Chỉ vài chiêu đ.á.n.h bại.

Trở hiện trường, binh lính tuần tra cũng tới. Thẩm Thục Nguyệt sơ qua tình hình chung, chuẩn để họ mang . Nàng tin rằng với thủ đoạn của Đại sư , những kẻ đáng khai khai . Những kẻ khai thì giữ cũng ý nghĩa gì.

Đợi khi binh lính dẫn , Thẩm Thục Nguyệt con phố trống rỗng, hỏi Mộc Liên : “Liên Nhi, hai họ chứ?”

Thẩm Thục Nguyệt yên tâm về Triều Hoa và Bảo Châu, vì để họ cùng trải qua sự sợ hãi một nữa, nàng thấy áy náy trong lòng.

“Tiểu thư . Ta cho đưa họ về an , những sắp xếp đều là cao thủ.”

“Ừm, yên tâm .”

“Sư , thẩm vấn là kẻ nào ?”

“Ừm, chúng chúng một nữ tử thuê đến để g.i.ế.c .”

“Ừm, là nữ tử thì sai, thấy bóng lưng. Ta thấy đám sát thủ huấn luyện bài bản, trông giống trong quân đội.”

“Ừm, cũng nhận . Ta thể cạy miệng chúng, cho mỗi tên uống một viên thuốc, tối nay sẽ đến nhà lao xem .”

“Ừm, .”

Một tràng tiếng vó ngựa dồn dập truyền đến từ xa gần. Thẩm Thục Nguyệt và Đại sư , cả hai đều chuẩn sẵn sàng nghênh chiến.

 

Loading...