Đích Nữ Trở Về, Diệt Cả Nhà Kế Mẫu - Chương 92
Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:12:17
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng vó ngựa càng lúc càng gần, khiến mấy đang chuẩn nghênh chiến thấy lưng ngựa thì thả lỏng.
Người ngựa ai khác, chính là Triệu Triệt gấp rút trở về từ ngoại ô kinh thành.
Triệu Triệt thấy Thẩm Thục Nguyệt liền nhanh chóng phi xuống ngựa, bước nhanh đến mặt nàng: “Nguyệt Nhi, nàng chứ?”
“Ta . Sáng nay truyền tin việc khỏi thành vài ngày ? Sao về nhanh thế?”
“Ta nhận tin nàng ám sát nên lập tức về.”
“Chàng xa?”
“Ừm, khỏi thành thì nhận tin, liền thúc ngựa về ngay.” Triệu Triệt đảo mắt một vòng, thấy xung quanh còn bóng dáng sát thủ nào.
Chàng chỉ thấy một nam tử tuấn lãng đang cạnh Thẩm Thục Nguyệt. Triệu Triệt nheo mắt . Chàng hỏi: “Nguyệt Nhi, vị là?”
“Ồ, để giới thiệu. Đây là Đại sư của , Sở Vân Phong.”
“Đại sư , đây là Thụy Vương Triệu Triệt.” Thẩm Thục Nguyệt giới thiệu hai với .
“Đại sư .” Sắc mặt Triệu Triệt dịu , gọi theo cách của Thẩm Thục Nguyệt.
“Thụy Vương, lâu ngưỡng mộ đại danh.”
“Nguyệt Nhi, thích khách ?”
“Ồ, doanh tuần phòng mang .”
“Ta đưa nàng về , sẽ đến đại lao thẩm vấn. Ta xem kẻ nào to gan lớn mật dám mưu sát nàng.”
“Không cần . Ta và sư về là . Đại sư thẩm vấn , miệng chúng kín, moi thông tin hữu ích nào. Người của đang theo dõi một kẻ khả nghi. Chờ lát nữa của về, sẽ đại khái là ai, tối đến đại lao xác nhận là .” Thẩm Thục Nguyệt kể sơ qua sự việc cho Triệu Triệt .
“Ừm, ban đêm đại lao nhiều bất tiện, nàng là phận nữ nhi đừng . Đến lúc đó sẽ .”
“Chàng việc khỏi thành ? Ta và Đại sư một chuyến là . Ta phái với Chu đội trưởng .”
“Không cần phiền phức như , chúng cùng . Đến lúc đó sẽ đến đón nàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-tro-ve-diet-ca-nha-ke-mau/chuong-92.html.]
Sở Vân Phong bên cạnh im lặng, thái độ của Triệu Triệt đối với Thẩm Thục Nguyệt, ánh mắt y thâm trầm Triệu Triệt.
“Chàng khỏi thành nữa ? Ta rõ với Chu đội trưởng , . Chàng cứ khỏi thành việc của .”
“Không vội. Giải quyết thỏa chuyện cũng muộn, nếu yên tâm. Đi thôi, đưa nàng và Đại sư về .”
“Đưa Nguyệt Nhi .” Sở Vân Phong với Triệu Triệt.
“Vậy .” Thẩm Thục Nguyệt cũng dây dưa. Có Triệu Triệt ở đó, việc thẩm vấn mấy tên buổi tối sẽ thuận tiện hơn.
Triệu Triệt và Sở Vân Phong cùng đưa Thẩm Thục Nguyệt về Thẩm phủ. Vì còn đưa Đại sư về, họ Thẩm phủ.
Sau khi thấy Thẩm Thục Nguyệt bước trong. Sở Vân Phong với Triệu Triệt: “Vương gia rảnh , chúng chuyện một chút?”
“Tốt, Đại sư , mời sang bên .” Triệu Triệt khách khí mời Sở Vân Phong lên xe ngựa bên cạnh.
“Ừm, Vương gia. Sư lúc bằng lòng về là để kết thúc tâm nguyện. Nàng với chúng rằng khi xong chuyện sẽ trở về sư môn, can dự chuyện kinh thành nữa. Ta đó chỉ là ý nghĩ ban đầu của nàng . Thân ở Hoàng thành mang phận như , nàng vì cố niệm tình mà thoát ly cũng sẽ trả cái giá tương ứng. Tính cách của nàng là thích tự do, hướng về tự do. Bằng , lúc nàng cần tự lộ phận để giải trừ hôn ước với . Vì , mong Vương gia hãy nghiêm túc suy xét mối quan hệ của với Nguyệt Nhi, đừng vì cảm xúc nhất thời mà lỡ dở cả đời Nguyệt Nhi. Một khi nàng quyết định rời , nàng đủ thực lực để bất cứ lúc nào, nhưng tâm nàng tổn thương. Những điều Vương gia hiểu ?” Sở Vân Phong thẳng, ánh mắt thâm trầm, nghiêm giọng .
Sở Vân Phong trong lòng hiểu rõ: “Ta Thẩm Thục Nguyệt lớn lên từ nhỏ, vô cùng hiểu nàng . Nàng trọng tình cảm, ơn nghĩa. Việc nàng bảo vệ Thẩm phủ là vì còn Lão phu nhân Thẩm phủ – chăm sóc, và còn cái tình cảm bà cháu ở đó. Vì thế nàng thà vòng vo giải trừ hôn ước chứ cam lòng vứt bỏ Thẩm phủ mà tiêu sái rời . Lần Nguyệt Nhi quyết định đồng ý chuyện qua với Triệu Triệt, rõ ràng là nàng động lòng . Dù Nguyệt Nhi miệng, nhưng hành vi cử chỉ của nàng lừa . Lần Nguyệt Nhi vì tình cảm mà ở kinh thành, nơi nàng hề thích. Ta hy vọng Triệu Triệt đừng phụ bạc nàng . Nếu , tuyệt đối sẽ tha cho Triệu Triệt.”
“Đại sư , tình cảm của dành cho Nguyệt Nhi là nhất thời nổi hứng. Ngay từ đầu tiên chính thức gặp nàng , tò mò về nàng . Dần dần tiếp xúc, từ tò mò biến thành hảo cảm, biến thành yêu thích, và biến thành khao khát mãi mãi ở bên nàng . Ta nàng từ nhỏ từng sống ở kinh thành, cũng nhận nàng thích nghi với cuộc sống nơi đây. Ta sẽ cùng nàng từ từ thích nghi, từ từ hòa nhập cuộc sống kinh thành. Nếu nàng sống ở kinh thành, sẽ cùng nàng rời .”
“Cùng nàng rời ? Chàng thể dễ dàng rời ? Vương gia, tuy là giang hồ, nhưng cũng thoáng ngóng chuyện triều đình Đại Chu. Dựa mức độ coi trọng của Hoàng thượng đối với Vương gia, khó để đoán kế vị tiếp theo.”
Triệu Triệt kinh hãi trong lòng. Đại sư của Nguyệt Nhi rốt cuộc là thế nào? Lại thể nhạy cảm với động thái triều chính đến .
Triệu Triệt che giấu sự kinh ngạc, vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh : “Đại sư , phụ hoàng còn trẻ, Đại Chu thể do quản lý thêm hai mươi năm nữa mà thành vấn đề. Ta tin rằng, dù đến lúc đó trữ quân là ai chăng nữa, cuộc sống của và Nguyệt Nhi vững như bàn thạch, sẽ dễ dàng can thiệp.”
Sở Vân Phong Triệu Triệt một cái : “Ta hy vọng lời Vương gia là lời sáo rỗng, mà là thể . Kinh thành nhiều cám dỗ, là Hoàng tử vốn là mục tiêu trong mắt . Chàng nghiêm túc và thận trọng trong việc đối xử với Nguyệt Nhi, đừng chuyện khiến nàng đau lòng. Nguyệt Nhi là sẽ dễ dàng đưa lựa chọn, một khi quyết định, đó chính là dùng cả tấm lòng. Chúng tuy là sư của nàng , nhưng nàng là do chúng lớn lên từ bé, chúng đối xử với nàng như em gái ruột. Xin Vương gia đừng phụ bạc nàng , nếu , trong sư môn chúng sẽ đích đòi công bằng cho nàng .”
Triệu Triệt Đại sư Nguyệt Nhi động lòng với , trong lòng mừng rỡ như sóng thần cuộn trào. Thấy Đại sư đang , nhanh chóng lấy bình tĩnh : “Đại sư xin cứ yên tâm, sở dĩ trò chuyện với cũng chính vì chuyện . Ta nhờ Đại sư báo cho Sư phụ và các sư trong sư môn , Nguyệt Nhi trưởng thực lòng yêu thương , nàng hẳn lớn lên sự quan tâm chăm sóc của Sư phụ và các sư . Nàng coi các vị là , coi trọng các vị hơn cả nhân ở Thẩm phủ. Vì , cũng vô cùng kính trọng các vị. Ta xin đảm bảo với Sư ở đây rằng thật lòng yêu thích Nguyệt Nhi, yêu thương Nguyệt Nhi.”
Thấy Đại sư lay chuyển, Triệu Triệt liền bổ sung: “Ta hứa với Nguyệt Nhi rằng kiếp sẽ ‘một đời một kiếp một đôi ’ (ý một vợ một chồng), đây cũng là yêu cầu Nguyệt Nhi đưa với . Điều gì hứa, nhất định sẽ , cũng xin Sư và các sư đồng môn chứng cho . Nếu , mặc cho các vị xử trí. Nguyệt Nhi gả Vương phủ, sẽ yêu cầu nàng nữ nhân nội trạch, nàng sở thích và đam mê của . Nàng thể tiếp tục hành y cứu , nghiên cứu d.ư.ợ.c liệu, hoặc vân du tứ hải. Ta sẽ trói buộc nàng , chỉ sẽ luôn ở bên cạnh nàng mà thôi. Xin Sư cứ yên tâm.”
Sở Vân Phong thấy Triệu Triệt hạ thấp tư thái chuyện với y, một sư giang hồ, xem thực sự để tâm đến Nguyệt Nhi. Thôi thì cứ xem biểu hiện của . Cùng lắm thì y sẽ ở kinh thành thêm vài năm nữa. Hỡi ơi, cái lo lắng , trách ai khi y nỡ để y nuôi dưỡng từ nhỏ chịu ấm ức.
Sở Vân Phong : “Được! Ta sẽ xem biểu hiện của . Đi thôi, uống một chén!”