Nỗi nhục nhã , nàng sẽ bao giờ quên...
Thẩm Lương Dung chờ đợi quá lâu. Sau khi cuộc tranh cãi giữa Tiêu Cảnh Hoài và Tiêu Cảnh Nghiệp kết thúc trong mơ hồ và kết quả rõ ràng, Tiêu Cảnh Hoài cuối cùng cũng rảnh tay để tính sổ với Tình Nhu quận chúa.
Người đàn bà ngu ngốc , nếu dạy dỗ cho một trận đàng hoàng, còn gây bao nhiêu tai họa cho nữa.
Nàng thể thông minh, nhưng tuyệt đối phép ngu xuẩn.
Đã thông minh thì cứ thành thật mà ở yên một chỗ, cái gì cũng đừng , đừng .
Hắn dứt khoát g.i.ế.c c.h.ế.t nàng cho rảnh nợ, chỉ là, Di Hòa Trưởng công chúa gặp nạn, nàng đang trong cảnh nơi nương tựa. Nếu lúc g.i.ế.c nàng , dù tuyên bố với bên ngoài là "bệnh c.h.ế.t", cũng nhất định sẽ khiến nghi ngờ.
Không đến ai khác, tên khốn Tiêu Cảnh Nghiệp tuyệt đối sẽ bỏ qua cơ hội hãm hại .
Loại chuyện căn bản cần bằng chứng, chỉ cần lòng nghi ngờ là đủ .
Thử hỏi, một hoàng t.ử mà ngay cả thê t.ử của cũng thể tay tàn nhẫn lấy mạng dễ dàng như thế, liệu mấy đại thần cam tâm tình nguyện theo phò tá?
Cho nên, tiện nhân Triệu Phương Hoa chẳng những thể c.h.ế.t, mà còn sống cho thật !
Tình Nhu quận chúa cũng thật là một kẻ kỳ quặc. Hai ngày đầu mới từ trong cung trở về, nàng thật sự sợ c.h.ế.t khiếp, ăn ngủ yên, nửa đêm ngủ nổi.
Sau đó nơm nớp lo sợ mấy ngày trời, thấy Vương gia hề ý tìm gây phiền phức.
Vì thế, Tình Nhu quận chúa yên tâm.
Hơn nữa nàng còn cảm động, thẹn thùng ngọt ngào bàn bạc với tâm phúc Kỳ ma ma, xem nên trang điểm xinh một chút, sai mời Vương gia đến dùng bữa tối, hầu hạ Vương gia thật chu đáo ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-436-vi-the-tinh-nhu-quan-chua-yen-tam.html.]
Vương gia đối với nàng như , chuyện tày đình thế mà cũng trách mắng nàng nửa lời, thể thấy trong lòng thực sự nàng ...
Đã như , nàng đương nhiên cũng nên qua .
Kỳ ma ma giống nàng , một ma ma già dặn từng trải sẽ giống như những cô gái trẻ si tình chìm đắm trong bể ái tình. Bà luôn cảm thấy Vương gia giống dễ dàng tha thứ như .
Vì thế bà bèn uyển chuyển khuyên giải Tình Nhu quận chúa một phen, rằng mấy ngày nay theo bà quan sát, Vương gia dường như bận rộn, hẳn là đang bận chuyện chính sự nên rảnh rỗi lắm.
Chi bằng nàng cứ để ý , đợi Vương gia bận xong đợt , lúc đó hãy tùy cơ ứng biến.
Khi Vương gia thể xác và tinh thần mệt mỏi, đúng là lúc cần an ủi nhất, đó mới là thời cơ nhất, đảm bảo ngài sẽ thích...
Thời cơ nhất là lúc nào, ngài sẽ thích là thích thế nào, hàm ý Tình Nhu quận chúa đương nhiên hiểu rõ, lập tức hai má ửng hồng thẹn thùng.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Càng nghĩ càng thấy tâm thần rạo rực, nàng e thẹn mỉm đồng ý rằng Kỳ ma ma lý, thì... chờ thêm chút nữa .
Nàng chắc mơ cũng ngờ tới, thứ chờ đợi là cái gì...
Tuy rằng sự việc qua nhiều ngày, nhưng khi Tiêu Cảnh Hoài thấy nàng , lửa giận trong lòng hề vì thời gian trôi qua mà giảm bớt chút nào, mắng xối xả một trận, giáo huấn nàng tơi bời.
Mắng đến mức nàng mặt cắt còn giọt máu, thất hồn lạc phách!
Đáng thương cho nàng khi thấy Tiêu Cảnh Hoài mời mà đến, còn tưởng nhớ nhung , đang cao hứng phấn khởi, mở cờ trong bụng. Ai ngờ mắng té tát mặt, sự chênh lệch giống như đang háo hức chờ tình lang đến hẹn hò, kết quả tạt nguyên một chậu nước rửa chân mặt, lạnh thấu tim gan...
Tình Nhu quận chúa e thẹn, hổ đau lòng, òa nức nở.
Tiêu Cảnh Hoài tiếng của nàng càng thêm phiền chán, lạnh : "Ngươi còn mặt mũi mà ? Có ngươi gây cho bổn vương bao nhiêu phiền toái ? Bổn vương cảnh cáo ngươi cuối cùng, động thủ với Thẩm Lương Vi nữa, đừng động não dù chỉ một chút để gây khó dễ cho bất kỳ ai khác, ngươi cái đầu óc và thủ đoạn đó !"