Rốt cuộc, Thẩm Lương Dung đối xử với Thẩm Lương Vi như thế nào, ả là rõ nhất!
Ả đang chờ xem kịch vui đây, ai ngờ... cái quỷ gì thế ? Đại đường tỷ đây là đổi tính ?
Không ngờ tới, trong lòng Thẩm Lương Vi còn ngạc nhiên hơn cả ả.
là sống hai đời thông thấu, Thẩm Lương Vi lược suy nghĩ một chút, nhanh liền hiểu Thẩm Lương Dung đang đ.á.n.h chủ ý gì.
Trải qua nhiều chuyện như , vị đại đường tỷ quả nhiên càng thêm bản lĩnh!
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm Lương Vi thậm chí còn chút bội phục ả, thể là kiên trì bền bỉ.
Chỉ là, ả lấy nàng quân cờ, giẫm lên nàng để thành cho bản , thì quá coi thường nàng .
Thẩm Lương Dung cố ý diễn trò mặt nhiều khách khứa như , biểu đạt điều gì Thẩm Lương Vi rõ mồn một.
Có điều, nàng thể phối hợp chứ?
Thẩm Lương Dung nắm tay nàng , mắt hàm chứa tình cảm, qua bao nhiêu thiết bấy nhiêu thiết.
Thẩm Lương Vi chút khách khí rút tay , nụ ung dung điềm đạm, ánh mắt trong veo, qua giáo dưỡng, nhưng nửa điểm cận giữa tỷ .
Thẩm Lương Vi mỉm : “Ung Vương Trắc phi lễ!”
Nụ mặt Thẩm Lương Dung chút cứng , đặc biệt khi nhận thấy ánh mắt dường như chút dị dạng, Thẩm Lương Dung càng c.ắ.n răng thầm bực, miễn cưỡng : “Xem nhị kìa, tỷ chúng với , xa lạ như thế.”
“Lễ thể bỏ,” Thẩm Lương Vi vẫn duy trì cách xa gần, “Ung Vương Trắc phi rộng lượng, nhưng dám lễ nghĩa quy củ.”
Hô hấp của Thẩm Lương Dung khẽ run, thầm giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-458-xoa-bo-toan-bo.html.]
Thẩm Lương Vi ánh mắt bình tĩnh về phía ả, : “Ung Vương Trắc phi còn thỉnh an tổ mẫu ? Chi bằng đến Phúc An Viện thỉnh an ?”
Thẩm Lương Dung quả thực c.h.ử.i ầm lên.
Ý gì đây? Đây chẳng nàng bất hiếu ?
“Nhị nhắc nhở , chỉ lo vui mừng nhị ! Vốn dĩ cũng định thỉnh an tổ mẫu. Từ khi xuất giá, cũng may nhờ nhị , tam chăm sóc bầu bạn với tổ mẫu, thực sự vất vả !” Thẩm Lương Dung nỗ lực khiến đến ôn nhã.
“Ung Vương Trắc phi quá lời, đây là việc nên .”
Trong lòng Thẩm Lương Dung hiểu rõ hôm nay bất luận thế nào cũng thể cùng Thẩm Lương Vi diễn vở kịch tỷ tình thâm . Để tránh nhiều tất lỡ lời, chữa lợn lành thành lợn què, nhân lúc còn chút thể diện, nàng thức thời mỉm rời .
Mãi đến khi khách khứa an tọa khai tiệc, Thẩm Lương Dung lúc mới cơ hội chặn Thẩm Lương Vi chuyện.
“Nhị gì ? Cứ thế cho tỷ tỷ chút mặt mũi nào ? Chúng tuổi còn nhỏ, khó tránh khỏi chút va chạm, gây chút chuyện vui. Hiện giờ hà tất so đo tính toán chi li nữa? Nếu trong lòng nhị vẫn thoải mái, xin nhị là .”
“Một nét bút hai chữ Thẩm, tỷ chúng nâng đỡ lẫn chẳng là ? Nhị , ?”
Thẩm Lương Dung cảm thấy năng mười phần rộng lượng. Thẩm Lương Vi từng hại nàng như , nàng đều so đo, nó còn thế nào nữa?
Thẩm Lương Vi chỉ cảm thấy ả buồn !
Phàm là lợi ích để dính , ả thật đúng là cái gì cũng thể bỏ qua.
Chỉ là, như nàng dám tin tưởng đây?
Có một ngày nàng còn giá trị lợi dụng, ả sẽ là trở mặt đầu tiên.
Loại , kiếp nàng gặp nhiều . Thật khéo, bộ mặt thật của Thẩm Lương Dung, nàng cũng từng thấy qua.
“Những lời Ung Vương Trắc phi , hiểu lắm. Chuyện hiểu, nghĩ nhiều, càng ý tứ gì khác. Ung Vương Trắc phi vẫn là mời về cho!”