Nàng đang định rời thì phát hiện vị nhị thiếu gia nhà họ Thẩm - tuyên bố là tàn tật hai chân, đầu óc thương năng lưu loát - ánh mắt bỗng trở nên vô cùng đáng sợ, hung tợn chằm chằm tam thiếu gia. Nàng thấy từ từ đưa tay ngực, rút một con d.a.o găm tinh xảo.
Hứa Tình Vân đột ngột bịt miệng , sợ đến mức suýt chút nữa hét lên.
đúng lúc , nàng phát hiện Thẩm tam thiếu gia ho khan một tiếng. Thẩm nhị thiếu gia thấy động tĩnh cũng giật , cuống quýt giấu con d.a.o găm trở trong ngực, im bất động.
Hứa Tình Vân liền thấy Thẩm tam thiếu gia nghiêng đầu, khẽ lắc đầu với .
Nàng ngẩn , phát hiện nàng bằng cách nào, nàng cứ tưởng ai thấy ở đây.
Hứa Tình Vân suy nghĩ một chút, đoán rằng Thẩm tam thiếu gia lẽ nàng hỏng chuyện của , vì thế nàng lặng lẽ rời .
Tâm niệm động, nàng nghĩ Thẩm tam thiếu gia hẳn là đang thiếu vài khán giả chăng? Vì thế liền gọi .
Nàng tự nhiên , khi Thẩm Hoằng Tuân tùy ý trong điện Phật, bất động thanh sắc đặt một chiếc gương đồng nhỏ tinh xảo ở vị trí thích hợp mặt . Hắn cứ đó ngẩn ngơ "chiêm ngưỡng" tượng Phật, nhưng thực tế là đang quan sát qua gương đồng.
Thẩm Hoằng Khải ở lưng , nhất là nên tâm tư đen tối gì, một khi , cũng đừng hòng qua mắt .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Còn việc thấy Hứa Tình Vân thì nhờ gương đồng, mà là do liếc mắt thấy một góc bóng mặt đất.
Hứa Tình Vân cùng và một vị Chu phu nhân khác mới kết giao gần đây cùng dâng hương. Nàng khỏi điện mười tám vị La Hán bao xa thì gặp họ, bèn giả vờ như gì, dạo quanh xem thử. Hứa phu nhân và Chu phu nhân lúc cũng việc gì khác, liền vui vẻ cùng.
Coi như giải sầu cũng .
Họ còn nhờ hai vị tiểu sư phụ trong chùa dẫn đường, thuận tiện giới thiệu đôi chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-468-so-den-muc-suyt-het-len.html.]
Điện mười tám vị La Hán ở gần đây nhất. Người bái Phật thường đều đến chính điện, chỉ vãn cảnh mới đến những thiên điện thế , bởi khu vực ít .
Hứa Tình Vân khéo léo dẫn dắt, hai vị tiểu sư phụ liền dẫn về hướng điện mười tám vị La Hán .
Chưa kịp điện, vẫn còn ở trong sân, thấy tiếng gầm rú như lệ quỷ cùng những lời c.h.ử.i rủa độc địa của Thẩm Hoằng Khải vọng từ bên trong, đồng thời sững sờ.
Đến khi hồn tiến lên xem, liền hiểu ngay...
Thẩm Hoằng Khải đời cũng tẩy trắng nữa.
Nghe những lời c.h.ử.i rủa độc địa của Thẩm Hoằng Khải, thấy cánh tay thương của Thẩm Hoằng Tuân, Hứa Tình Vân cũng giống như những khác, phẫn nộ Thẩm Hoằng Tuân thấy ủy khuất cho .
Trên đời kẻ mặt dày vô sỉ đến thế !
Bản tài hoa, học vấn đủ, chịu cầu tiến, nỗ lực, ngược ghen ghét khác, trách khác quá ưu tú vượt mặt , thậm chí hận thể lấy mạng để trút hận trong lòng.
Làm gì cái đạo lý như ?
Thẩm nhị phu nhân cũng thế, là trưởng bối mà phân biệt trắng đen trái, lý lẽ. Một mặt thì ích kỷ ngoan độc chỉ lo bênh con , liêm sỉ công đạo gì cũng mặc kệ; một mặt thì ngang ngược bá đạo, mở miệng là vu oan giá họa.
Có thể tưởng tượng Thẩm tam thiếu gia và đại phòng nhà họ Thẩm mấy năm nay sống khổ sở thế nào...
Thẩm tam thiếu gia thật là, thật là quá đáng thương...
Hứa Tình Vân đang mải mê suy nghĩ thì gọi mấy tiếng mới hồn. Nàng “A?” một tiếng về phía , thấy như , dùng ánh mắt đầy ẩn ý , bất giác hai má “phừng” một cái đỏ bừng lên.