Thẩm Hoằng Tuân nàng một cái, hỏi : “Vi Nhi nghĩ ?”
Thẩm Lương Vi cần giả bộ mặt trai ruột của . Tuy rằng Dung Tú Nhi hiện tại trong mắt điều gì quá đáng, nàng cũng tiện “bôi nhọ” ả , quan trọng nhất là bằng chứng.
Không bằng chứng thì nhiều điều thể .
mà, để tam ca ca trong lòng chút đề phòng cũng .
Tam ca ca giống cha . Cha thật sự coi Dung Tú Nhi như con cháu trong nhà mà yêu thương bảo vệ. Nếu nàng “bôi nhọ” ả , cha sẽ thất vọng về nàng, sẽ cảm thấy nàng thể vô cớ suy đoán cho khác như .
tính tình tam ca ca khác.
Quan hệ giữa và Dung Tú Nhi xưa nay vốn thiết lắm.
“Không tại , thích tỷ lắm!”
Thẩm Hoằng Tuân ngờ mở miệng thẳng thắn như , bất giác mỉm , hỏi: “Ồ, tại ? Thích thích, dù cũng lý do chứ?”
Thẩm Lương Vi ngẫm nghĩ một chút, lắc đầu : “Muội cũng nữa, chỉ là cảm thấy là lạ, trong lòng thoải mái. , hôm nay lúc đến Xuân Đằng viện, mới sân tỷ mặt mày tươi từ trong phòng đón , quan tâm , sai bảo nha cái cái , dâng lấy điểm tâm. Tuy rằng là thế... nhưng trong lòng cứ thấy thoải mái. Đó là viện của , phòng của , tìm là chuyện thiên kinh địa nghĩa, tỷ như tỷ mới là chủ nhân nơi đó, còn giống như khách đến chơi nhà ! Muội cần tỷ ‘tiếp đãi’ như thế chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-491-quan-he-giua-han-va-dung-tu-nhi-van-luon-khong-than-thiet-lam.html.]
Thẩm Hoằng Tuân đột ngột ngước mắt lên, đáy mắt xẹt qua một tia sắc bén.
“Trước cũng ,” Thẩm Lương Vi bĩu môi, giọng điệu mang chút ấm ức bực bội: “Tam ca ca , ngày xưa mỗi tình cờ gặp tỷ , tỷ lúc nào cũng khuyên bảo đối với cha , cha thương , bảo đừng hiểu lầm cha , đừng họ đau lòng... Tỷ lấy tư cách gì mà với những lời đó? Hèn gì càng càng thấy bực !”
Thẩm Hoằng Tuân xong trong lòng cũng dấy lên chút hỏa khí. Hắn mà, quan hệ giữa Vi Nhi và đại phòng bất hòa, tuyệt đối chỉ là vấn đề ở phía lão phu nhân.
Vi Nhi hồi nhỏ hiểu chuyện lắm, con gái nhỏ tùy hứng kiêu ngạo một chút cũng là thường tình, chuyện gì đáng trách. rõ ràng là cha ruột của , một “tỷ tỷ” đấy cứ bên cạnh khuyên đông khuyên tây, cứ như thể ả mới là cùng phe với cha . Một cô bé tâm cao khí ngạo chịu nổi?
“Cô rốt cuộc cũng chỉ là ngoài, m.á.u mủ tình thâm, những lời cô quả thực quá phận, giữ đúng vị trí của . Chẳng qua là một kẻ hồ đồ thôi, Vi Nhi cần để trong lòng. Dù thì lời của một ngoài cũng chẳng đại biểu cho điều gì. Muội chỉ cần rằng cha và ca ca đều thương , bảo vệ là đủ , đừng ngốc nghếch mà suy nghĩ lung tung, ?”
Thẩm Hoằng Tuân mỉm với nàng.
“Vâng!” Thẩm Lương Vi gật đầu lia lịa, rạng rỡ: “Tam ca ca đúng, tam ca ca , trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều ! Tam ca ca yên tâm, sẽ suy nghĩ lung tung . mà... ừm, nếu tỷ chuyện kiểu đó, lọt tai, thể phản bác ?”
Thẩm Hoằng Tuân bật : “Đương nhiên là . Cô đúng thì tất nhiên thể phản bác. Chỉ là nể mặt cô một chút, dù cô cũng là đồ của .”
“Muội , tam ca ca!” Thẩm Lương Vi gật đầu.
Tiễn Thẩm Lương Vi về Lăng Tiêu viện xong, Thẩm Hoằng Tuân chậm rãi về viện của , trong đầu khỏi hồi tưởng những lời Thẩm Lương Vi .
Ánh Trăng Dẫn Lối