Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 496: Trong lòng lại càng thêm chua xót và phẫn hận

Cập nhật lúc: 2025-12-21 01:26:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

mặt Thẩm Lương Vi hiện lên vẻ ngạc nhiên, bật : “Mẹ ? Không a! Con đang yên đang lành ý kiến với tỷ chứ.”

 

“Thật ?” Thẩm đại phu nhân bán tín bán nghi, vẫn cảm thấy là lạ: “ cứ cảm thấy, cứ cảm thấy hình như chỗ nào đó đúng...”

 

Thẩm Lương Vi “Phì” , hờn dỗi : “Mẹ, chắc chắn là hiểu lầm ! Mẹ yên tâm, con mới nhỏ nhen như !”

 

Thẩm đại phu nhân cũng tìm nguyên cớ gì. Tính tình bà phóng khoáng, câu nệ tiểu tiết, thực sự nhiều tâm tư vòng vo tam quốc để suy đoán những suy nghĩ nhỏ nhặt của con gái, tia lửa tóe giữa Thẩm Lương Vi và Dung Tú Nhi.

 

Bà vui vẻ : “Chắc là nghĩ nhiều , thì . Tú Nhi tỷ của con là khổ, nó thật thà, cũng nỗ lực, tâm địa lương thiện, con coi nó như chị ruột mà đối đãi, ?”

 

“Con , !” Thẩm Lương Vi rạng rỡ.

 

trong lòng càng thêm chua xót và phẫn hận.

 

Mẹ nàng đối với Dung Tú Nhi là thật lòng thật , m.ó.c t.i.m móc phổi , nhưng Dung Tú Nhi thì ?

 

Dung Tú Nhi dám tơ tưởng đến chồng của bà.

 

Nàng vốn dĩ thể c.h.ế.t, nhưng Dung Tú Nhi nhẫn tâm, âm thầm giấu t.h.u.ố.c cứu mạng của nàng, hại c.h.ế.t nàng, giả vờ giả vịt.

 

Ơn một đấu gạo, thù một gánh gạo, đàn bà mới thực sự là kẻ tâm địa rắn rết!

 

Thẩm Lương Vi vô tình thấy đôi giày chân Thẩm đại phu nhân, giật , : “Đôi giày của hoa văn độc đáo quá, giày mới từ bao giờ thế!”

 

Thẩm đại phu nhân mỉm : “Là Tú Nhi tỷ con đấy. Cũng thật khó cho nó, về quê xử lý việc nhà mà vẫn còn nhớ đến cái . Hôm nay cố ý , cũng để nó vui một chút, phụ tấm lòng của nó.”

 

Thẩm Lương Vi: “......”

 

Mẹ ruột của nàng đôi khi thật sự đơn thuần đến mức đáng yêu.

 

Tròng mắt đảo một vòng, Thẩm Lương Vi nũng nịu : “Đôi giày chỉ một , là cả cha và tam ca ca đều ?”

 

Thẩm đại phu nhân nàng, lập tức dở dở .

 

Ý tứ hiểu , cô con gái nhỏ thấy giày mới nên đang ghen tị đây mà.

 

“Tú Nhi tỷ của con nhiều thời gian rảnh rỗi mà suốt ngày giày? Đây là việc tỉ mỉ, tốn nhiều công sức lắm. Nó cũng chỉ cho và cha con mỗi một đôi thôi, tam ca ca con cũng , ghen bậy bạ nhé!”

 

Thẩm Lương Vi hừ hừ, xong lời cần suy nghĩ buột miệng ngay: “Tú Nhi tỷ giày cho thì cũng thôi , nhưng cho cha nữa? Chuyện thích hợp lắm nhỉ?”

 

Thẩm đại phu nhân sững sờ.

 

Không thích hợp ... Vấn đề giờ bà từng nghĩ tới.

 

Trước nghĩ tới nên cảm thấy gì, chỉ coi đó là lòng hiếu thảo của Dung Tú Nhi. câu vô tình của con gái đột nhiên tác động mạnh đến Thẩm đại phu nhân.

 

Bà bỗng nhớ , mỗi Dung Tú Nhi quần áo, giày, tất cho đều phần của chồng bà, và bà cũng bao giờ nghi ngờ gì ngoài lòng hiếu thảo của nàng .

 

với nàng nhiều rằng cần tốn tâm tư sức lực như , nhưng nàng chỉ đồng ý ngoài miệng, đó vẫn như cũ.

 

Hết đến khác như , bà thầm than đứa nhỏ thật sự quá thành thật, nên cũng thêm gì nữa, cứ để mặc nàng .

 

Giờ nghĩ , nàng thực sự chỉ vì tận hiếu với sư phụ là bà thôi ? Phí hết tâm tư như ...

 

nhớ đến chồng . Mỗi nhận quần áo giày tất do Tú Nhi , ông tuy tỏ vẻ vui mừng, khen ngợi Tú Nhi lòng hiếu thảo, nhưng nào cũng dặn dò nàng cần nữa.

 

Và mỗi nhận đồ, ông bao giờ mặc dùng qua.

 

hương 497: Thẩm phu nhân nhất thời lòng rối như tơ vò

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-496-trong-long-lai-cang-them-chua-xot-va-phan-han.html.]

Mỗi nhận đồ, ông bao giờ mặc dùng qua.

 

Bà mơ hồ nhớ rằng hình như còn từng hỏi ông, ông chỉ nhạt trả lời một câu rằng ông quen dùng đồ khác . Hoặc là nha hạ nhân , hoặc là bà , còn khác , ông mặc sẽ thấy gượng gạo.

 

Nghĩ , lẽ ông cũng nhận Tú Nhi . Ngộ nhỡ mặc ngoài, ngộ nhỡ ngày chuyện truyền , thì chẳng ho gì.

 

tiện từ chối tấm lòng của Tú Nhi, cho nên đồ nhận lấy , đều cất động tới.

 

Tú Nhi, con bé từng nghĩ đến việc như ?

 

nghĩ quá nhiều, hiểu lầm con bé ?

 

Thẩm đại phu nhân nhất thời lòng rối như tơ vò...

 

Thẩm Lương Vi vẫn luôn âm thầm quan sát phản ứng của bà, thấy thần sắc bà rõ ràng đúng lắm, trong lòng ngược cảm thấy yên tâm.

 

Mẹ nàng vốn là cực kỳ thông tuệ nhạy bén, đây sở dĩ nghĩ đến phương diện là vì bà tính tình phóng khoáng, lòng rộng rãi, một lòng coi Dung Tú Nhi là vãn bối, một lòng coi những hành động đó là lòng hiếu thảo.

 

Một khi che mắt, bà tự nhiên sẽ nghĩ nhiều.

 

một khi trong lòng nảy sinh ý nghĩ như , tự nhiên những chỗ để ý cũng sẽ bắt đầu lưu tâm.

 

Như là đủ .

 

Thẩm đại phu nhân trấn tĩnh , mỉm với Thẩm Lương Vi: “Tú Nhi tỷ của con đây là bày tỏ lòng hiếu thảo với trưởng bối, con đấy, lung tung nữa.”

 

Thẩm Lương Vi khẽ hừ một tiếng, chút ghen tị : “Vậy con với Tú Nhi tỷ, và cha , con cũng ! Tỷ cũng thể bày tỏ tình cảm chị em với đứa em gái mà!”

 

Thẩm đại phu nhân gượng: “Đừng hồ nháo...”

 

Hoằng Tuân là nam tử, con bé tị hiềm, đồ tặng Hoằng Tuân thì cũng thôi. Vi Nhi là con gái, dù quan hệ giữa Vi Nhi và bà bất hòa, nhưng quả thực con bé cũng từng đề cập đến việc gì cho Vi Nhi.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Thẩm đại phu nhân nhất định bắt Dung Tú Nhi gì cho Thẩm Lương Vi, nhưng điều chứng tỏ Dung Tú Nhi thực sự thành thật, chất phác như vẻ bề ngoài.

 

Nếu , con bé rõ ràng bà và Thẩm đại lão gia coi trọng đứa con gái đến mức nào, nhưng tại từng nghĩ cho Thẩm Lương Vi lấy một chút?

 

Thẩm đại phu nhân thậm chí theo bản năng nghĩ rằng, thực , con bé chỉ những thứ cho phu quân của bà thôi, còn bà chẳng qua chỉ là cái cớ để che mắt thiên hạ...

 

Thẩm đại phu nhân trong nháy mắt cảm thấy chút ghê tởm.

 

Bữa sáng hôm đó, thần sắc Thẩm đại phu nhân chút gượng gạo.

 

Dùng xong bữa sáng, Thẩm Lương Vi điều rời .

 

Dung Tú Nhi trong lòng cũng cảm thấy là lạ, nhưng Thẩm Lương Vi , nàng đương nhiên nhân cơ hội bầu bạn với sư phụ nhiều hơn, lấy lòng sư phụ nhiều hơn, nên sẽ .

 

Trong lòng sóng gió cuộn trào, kinh ngạc giận dữ, khó khăn lắm Thẩm đại phu nhân mới miễn cưỡng bình tĩnh .

 

Nếu trong lòng nghi vấn, tự nhiên bà xác minh cho rõ.

 

hiệu cho lui hết đám Hải Đường, cùng Dung Tú Nhi trò chuyện việc nhà, mỉm hỏi han tình hình chuyến của nàng .

 

Dung Tú Nhi thích trò chuyện với bà như , điều khiến nàng cảm thấy quan hệ giữa và bà vô cùng thiết, gần gũi.

 

Lập tức đáp lời từng câu một.

 

Nàng cố gắng lựa những lời mà Thẩm đại phu nhân xong sẽ cảm thấy vui vẻ.

 

Thẩm đại phu nhân quả nhiên vui, khen ngợi nàng hết lời.

 

Chỉ là, đang chuyện, Thẩm đại phu nhân bỗng nhiên chuyển đề tài, mỉm : “Tú Nhi , nhắc tới mới thấy, ngày tháng trôi qua thật nhanh, chớp mắt một cái, con theo cũng nhiều năm như !”

 

 

Loading...