Thẩm nhị phu nhân cũng hừng hực lửa giận trong mắt, âm trầm lạnh lùng : “Phải ? Đã như , đó chính là do mày hầu hạ chu đáo. Đã là do mày hầu hạ Phỉ Thúy di nương, mới khiến nó sinh non, hại cháu gái thương, càng hại c.h.ế.t Phỉ Thúy di nương, mày đáng c.h.ế.t! Lôi ngoài đ.á.n.h c.h.ế.t bằng gậy cũng là đáng đời! Lôi nó ngoài đ.á.n.h cho ! Đánh c.h.ế.t tha!”
“Nhị phu nhân tha mạng! Tha mạng a!” Tiểu nha đầu sợ đến hồn phi phách tán, dập đầu lia lịa.
“Ta xem ai dám,” Thẩm đại phu nhân lạnh lùng : “Nhị gì? Muốn ép nha đầu cái gì đây?”
Thẩm nhị phu nhân lạnh: “Tự nhiên là ép nó sự thật! Nhị phòng chúng lấy gì so với đại phòng các chứ? Đại phòng các oai phong lẫm liệt bao, đám nha đầu đều kẻ mù kẻ ngốc, thì luôn hướng lên chỗ cao mà, hiểu. Chỉ là, cũng thể đ.á.n.h mất lương tâm mà hươu vượn che giấu chân tướng, đại tẩu ?”
Nghe bà thế mà dám dõng dạc cái gì mà “lương tâm”, “công đạo”, đám Thẩm đại phu nhân, Thẩm Lương Vi đều cạn lời, trong lòng tức khắc cảm thấy hoang đường tột độ.
Ngay cả bà ... cũng mặt mũi lời ?
“Nó hiện tại đang sự thật,” Thẩm đại phu nhân xưa nay ăn mềm ăn cứng. Người khác lễ độ với bà, bà sẽ đáp trả gấp mười lễ độ; khác vô lễ với bà, bà cũng sẽ đương nhiên đáp trả càng thêm vô lễ.
“Làm càn!” Thẩm lão phu nhân giận mắng, lạnh lùng : “Lão đại, con xem, con tự xem Dung thị còn thể thống gì nữa ! Ngay mặt mà dám ngang ngược vô lý như thế, đây là dáng vẻ con dâu trưởng nên ?”
Dung Tú Nhi tinh thần chấn động, cảm thấy cơ hội thể hiện, theo bản năng xen : “Lão phu nhân, sư phụ con ý đó ạ. Sư phụ là quan tâm tất loạn, nhất thời lỡ lời nên mới những câu dễ gây hiểu lầm thôi, bản ý của như . Sư phụ xưa nay là hiểu đạo lý nhất...”
“Ngươi câm miệng cho ! Chỗ chuyện của ngươi !” Thẩm lão phu nhân ai bên đại phòng cũng thuận mắt, ngay cả Thẩm đại phu nhân, Thẩm Lương Vi bà còn chướng mắt, thèm để ý đến một con bé Dung Tú Nhi cỏn con?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-512-ngay-ca-ba-ta-cung-co-mat-mui-noi-loi-nay.html.]
Lập tức trừng mắt Dung Tú Nhi lạnh: “ , ngươi lên tiếng thì cũng quên mất. Chính là ngươi, mặt khúm núm, trăm phương ngàn kế lấy lòng nịnh nọt, dỗ ngọt đến mức còn tưởng ngươi là đứa gì. Ngươi bắt mạch cho Phỉ Thúy, bảo nó nên ngoài tản bộ thì lúc sinh nở mới dễ dàng, Phỉ Thúy lúc mới mỗi ngày ngoài tản bộ, nếu cũng sẽ xảy chuyện như . Nói, ngươi và Vi nha đầu thông đồng với ? Hai đứa các ngươi kẻ xướng hoạ, cùng hại Phỉ Thúy?”
Ánh Trăng Dẫn Lối
“Con ! Con a! Lão phu nhân, oan cho con quá!” Sắc mặt Dung Tú Nhi trắng bệch, sợ hãi quỳ xuống liên tục lắc đầu phủ nhận.
Vô ánh mắt đổ dồn nàng , khiến nàng sợ hãi thẹn quá hóa giận.
Nàng ngờ Thẩm lão phu nhân điên cuồng như ? Gặp ai cũng cắn? Lần thì , lôi cả nàng vũng nước đục .
Chuyện khác nàng sợ, chỉ sợ lỡ như sư phụ và lão gia sinh nghi ngờ nàng ...
Dung Tú Nhi thầm kêu khổ, hối hận đến xanh ruột.
Đáy mắt Thẩm Lương Vi xẹt qua một tia mỉa mai, thế mới thú vị chứ. Nàng thật sự tưởng lão thái thái là dễ đối phó ?
Thế là bắt đầu gậy ông đập lưng ông đấy?
Hừ, đây mới chỉ là bắt đầu thôi...
Vợ chồng Thẩm đại phu nhân , cả hai đều cảm thấy chút kỳ lạ, dường như điều gì đó sắp lộ chân tướng, nhưng rõ ràng.
Đặc biệt là Thẩm đại phu nhân, Thẩm lão phu nhân Dung Tú Nhi mặt bà khúm núm, trăm phương ngàn kế lấy lòng nịnh nọt, dù lời của Thẩm lão phu nhân cũng chẳng đáng tin mấy, nhưng trong lòng bà vẫn cảm thấy lấn cấn.