Cái trừng mắt của bà khiến Thẩm đại phu nhân cũng bật .
Thẩm lão phu nhân giận tím mặt, đập tay xuống cạnh bàn quát mắng: "Phản , phản ! Các , các định cái gì hả!"
Nếu là , Thẩm đại lão gia dù đồng tình với bà đến , cũng sẽ dùng lời lẽ nhẹ nhàng khuyên giải, sự kiên trì của bà kiểu gì cũng sẽ lùi bước nhượng bộ một chút.
Còn đám Thẩm đại phu nhân cũng thành thật dám càn như thế.
Hôm nay cả nhà đại phòng điên hết ? Ai cho bọn họ cái gan đó!
"Lão phu nhân," Thẩm đại lão gia hít một thật sâu, bà : "Lão phu nhân khoan hãy vội chuyện , chuyện cũ năm xưa hỏi lão phu nhân, đợi xong, lão phu nhân hãy chuyện khác."
Thẩm lão phu nhân trợn tròn mắt há hốc mồm, cả ngây như phỗng.
Ánh Trăng Dẫn Lối
"Ngươi... ngươi gọi là gì? Lão đại, ngươi ý gì!" Thẩm lão phu nhân hồn , giận tím mặt, gân xanh trán giật giật liên hồi.
"Ngươi... các từng đứa một, đây là gì? Đều... đều phản chắc!"
Thẩm lão phu nhân thở hổn hển, đập bàn rầm rầm, bà thật sự tức điên !
Cơn phẫn nộ từng , cũng là nỗi sợ hãi và bất lực từng .
Không khống chế nữa... Đủ lông đủ cánh , khống chế nữa! Bà bây giờ?
Khổ nỗi lão nhị, lão tam đều tiền đồ, bà bây giờ...
Bà còn dựa đại phòng a!
Mấy đại phòng nhà họ Thẩm căn bản lãng phí thời gian với bà trong cái vòng luẩn quẩn hồi kết, tranh cãi mãi cũng chẳng đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-541-con-phan-no-chua-tung-co.html.]
Đối với đại phòng bọn họ, thái độ của lão thái thái từ đầu đến cuối chỉ một, đó chính là vô cớ gây rối!
"Lão phu nhân," Thẩm đại lão gia chậm rãi hỏi: "Mẹ ruột của mất như thế nào?"
"Ngươi... ngươi cái gì!" Trong đầu Thẩm lão phu nhân "oanh" một tiếng trở nên trống rỗng, khó khăn lắm mới hồn , trợn mắt há hốc mồm Thẩm đại lão gia, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi: "Lão đại, cái gì gọi là mất? Cái đứa con bất hiếu , ngươi... ngươi đây là đang trù ẻo ?"
"Không trù ẻo bà," Thẩm đại lão gia thẳng mắt bà , từng chữ chậm rãi : "Ta hỏi là ruột của . Lão phu nhân, nhớ tất cả ."
Thẩm Lương Vi và Thẩm Hoằng Tuân trong lòng chấn động mạnh, khỏi về phía Thẩm đại lão gia, Thẩm đại phu nhân.
Ánh mắt Thẩm đại phu nhân phức tạp, khẽ gật đầu với bọn họ.
Đêm qua, khi em Thẩm Lương Vi rời , Thẩm đại lão gia trong lòng buồn bực khó chịu thể yên giấc ngay ?
Ông thất thần trong sân hồi lâu, Thẩm đại phu nhân luôn ở bên cạnh ông. Sau đó khi Thẩm đại phu nhân khuyên ông về phòng nghỉ ngơi, chân ông lảo đảo ngã một cái, đầu đập cột hành lang, ngất ngay tại chỗ.
Tinh thần ông mấy ngày nay lắm, hôm nay càng tệ hơn, cả mơ mơ màng màng, lảo đảo một cái liền ngã, hơn nữa ngã nghiêm trọng như cũng chẳng lạ.
Thẩm đại phu nhân lúc sợ hãi, vội gọi cùng dìu ông nhà chữa trị.
Kết quả, khi bà bắt mạch, châm cứu, nửa canh giờ Thẩm đại lão gia từ từ mở mắt, ông liền với bà rằng, ông nhớ ...
Ông nhớ tất cả chuyện!
Mặc dù ký ức hồi nhỏ nhiều trở nên mơ hồ, nhưng một chuyện ấn tượng đặc biệt sâu sắc, ông vẫn còn nhớ rõ.
Đặc biệt là, ông càng thể quên, ruột của ông là ai.
Thẩm Lương Vi và Thẩm Hoằng Tuân tự nhiên trong lòng thầm thấy may mắn, như ... càng !